Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2016

NGHI VẤN 3
BUỔI HỌC 8
NHÓM HỌC GIÁO LÝ PGHH
ÁC TÀ DÂM
Hỏi: Câu “ Bắt chước gương xưa trau-giồi lòng hiếu-trung trinh-tiết”. Thưa, xin cho biết ý nghĩa của gương xưa và thế nào là trinh-tiết?
Đáp: Câu hỏi ngắn mà rõ ràng. Nhưng xét có hai dụng ý, trước là nói về tấm gương tốt của việc học đạo Thánh Hiền, sau là giải thích về ý nghĩa của trinh tiết.
I. Tấm Gương
Tấm gương tốt kể có cả hai học đạo và hạnh đạo.
1/ Học đạo là học qua sách Thánh Hiền, phép tắc của đạo Luân Thường gồm Ngũ Luân và Ngũ Thường. Trong đó Ngũ Thường có năm điều cấm, một trong năm điều cấm đó là LỄ. Sự giáo dục của đạo, phái nam, hành hạnh Lễ là không được tà dâm, tức không quan hệ tình dục khi chưa có lễ cưới hỏi hay lén lút ngoài hôn nhơn. Phía phụ nữ có Tam Tùng: Tại gia tùng phụ, xuất giá tùng phu, phu tử tùng tử. Ở đây không bàn vế thứ ba. Khi người con gái chưa lên xe hoa, còn sống chung với cha mẹ, có sự giáo dục của bậc sanh thành, lương duyên do cha mẹ định, đặt đâu là ngồi đó, con gái không có bất kỳ cuộc hẹn hò tư tình với người đàn ông con trai nào. Người xưa rất trọng về danh giá. Nhà nào có con gái tiếng đồn lu bu về tình tứ ngoài hôn nhơn ông bà cha mẹ cảm thấy xấu hổ chẳng dám đi chơi đâu.
Nếu quý vị nào có đọc quyển Ngũ Tổ Chơn Kinh thì biết. Xưa ở Chúc Gia Trang có Ông Viên Ngoại sanh được ba người con, hai trai một gái. Gái lại là con út, dung mạo đẹp đẽ, tư chất thông minh Ông bà cưng quí con gái như ngọc như vàng, nhà giàu viên ngoại cho mướn nô tùy về riêng hầu hạ tiểu thơ. Bổng ngày nọ người tùy nữ nhơn khi đem đồ xuống dòng sông giặt vũ, thấy có một trái đào Tiên trôi bềnh bồng, cô vớt lên nhìn nó đẹp và thơm, cho là vật quí nên đem về tặng chủ. Tiểu thư ngửi mùi liền thích. Ăn Đào chẳng bao lâu tiểu thư của nhà ấy bụng lớn dần lên. Lúc đầu thì giấu mình trong phòng nhưng bụng mỗi lúc to, không thể giấu tiếp, tiểu thư thưa cùng mẹ mọi chuyện. Mẹ tin con gái của mẹ trong trắng, vì sanh ra và lớn lên trong khuê các ngoài chuyện học hành thì không giao du với bạn bè, lân la hát sướng. Bà không tin bụng lớn là do thai, có thể bệnh hoạn gì đó không chừng. Viên ngoại hay con gái có chửa oan lấy làm xấu hổ, lại có con trai tên Chúc Hổ anh cả của tiểu thư tánh tình hung ác đốc xúi cho sanh lớn chuyện. Viên Ngoại lập kế giết con gái rồi vác xác đem chôn đặng giữ kín chuyện. Tiểu thư tánh tình hiền đức người tớ gái cảm phục nên thế chỗ chết thay. Nhờ vậy mà tiểu thư trốn khỏi gia đình, chịu nhục với đời nuôi dưỡng thai nhi sau nầy là Ngũ Tổ Hoàng Nhẫn_ tổ thứ năm trong sáu đời của Thiền Tông Trung Quốc_
Chuyện nói lên lòng tự trọng, người xưa coi danh giá lớn lao, con cưng cỡ nào cũng không bằng danh giá. Nhiều người gặp chuyện như trên họ không nỡ giết con nhưng bắt buộc sống lìa, xúi con trốn đi biệt tích.
2/ Gương hạnh, tức những người tôn trọng cách dạy đời của thánh hiền mà ăn ở đúng phép. Xưa có người phụ nữ có chồng nhưng vẫn còn nhan sắc lắm; cô bị vua bắt ép làm tình. Buồn cho số phận, gái đã có chồng thì không thể cùng ai khác nữa. Mới đầu vua không có hành động ngang với người con gái đẹp, chỉ dụ dỗ, nài ép. Cô thấy tính cách háo sắc của vua thì chắc Ông ấy không nhường lâu, đến một lúc nào đó dục vọng đẩy tới sức mạnh của quyền lực mình không thoát khỏi bị làm nhục. Bị mất tiết với chồng dù chỉ một vài lần thôi, tha cho mình về, chồng không biết nhưng tự ty mặc cảm đã vằn vặt suốt đời thì thà chết còn hơn. Cô nghĩ ra kế chết, nói với vua:
Bệ hạ là người quyền cao nhất nước, đã có biết bao cung phi mỹ nữ ưng tình, xin hãy tha cho thiếp và thiếp sẽ thế mạng bằng hoàn thuốc trường sanh, có ra trận gươm đao không thể hại mạng.
Vua nghe có thuốc trường sanh và không bị gươm đao làm hại là mừng bèn hỏi tới:
Lấy gì làm tin việc mỹ nhân nói là sự thật?
Rất dễ, để thiếp uống thuốc vào, song bệ hạ cứ đem gươm ra mà chém. Nhưng bệ hạ có đồng ý sự đổi chát nầy không?
Trẩm đồng ý.
Quân tử bất hý ngôn nhá! Thiếp dùng thuốc rồi đó, bệ hạ cứ chém đi.
Vua chém mạnh một gươm thân thể người đẹp đứt lìa, chết ngọt sớt.
II. Trinh Tiết:
Trinh tiết là thứ quí nhất trong đời người con gái. Theo giáo lý PGHH, người Việt Nam là nòi giống Tiên Rồng, trinh tiết phải được đề cập bảo vệ giống nòi không cho lai căn giống các dân tộc khác. Có bốn điều nữ tín đồ PGHH phải biết giữ mình:
1/ Không lấy chồng ngoại quốc.
2/ Không vì tiền mà lấy chồng già cao tuổi, hay vì tiền làm bẩn tiết trinh.
3/ Giữ cái cao quí ấy khi chưa đi lấy chồng.
4/ Khi đã có chồng thì giữ cái thứ quí ấy riêng cho chồng thôi.
Câu 1, không lấy chồng ngoại quốc và câu 2, không vì tiền mà lấy chồng già, cao tuổi, đáng tuổi cha Ông hay chú bác, ý nghĩa đó ta đọc thấy trong bài “Lấy Chồng Chệc”, nhập đề Đức Thầy hạ bút qua những câu:
“Cô ơi! Nước Việt-Nam thiếu gì trai trẻ,
Mà vội đi lấy lẽ “ba tàu”?
Của tiền quí-báu là bao,
Đem tuổi mười tám so vào bốn mươi.”
Căn cứ theo sự chú thích trong Sám Giảng Thi Văn “ lúc Đức Thầy đi ẩn lánh 1946, Ngài có gặp một cô gái Việt lấy chồng Ngô. Tức cảnh, Ngày có làm bài thi sau đây ( dùng biệt-hiệu Hoài-Việt).”(nói trên)
Ba Tàu tức là người Tàu, bây giờ tên thường gọi là Trung Quốc. Trách rằng, cô là con gái Việt Nam, nòi giống Lạc Hồng. Việt Nam không thiếu gì trai trẻ mà không thương người cùng nòi giống, nỡ nào bỏ đây yêu người ngoài đồng bào chủng tộc. Của tiền dầu có quí nhưng không thể đem đánh đổi tiết trinh của cô gái nhà Tiên cho lai căn qua một giống khác. Đánh đổi ngang cân cảm thấy giống nòi còn chịu thiệt, huống chi đổi không ngang cân, tuổi cô gái Việt Nam chỉ mới 18 so với 40 mươi của Ông chồng ngoại quốc thì thiệt là xấu hổ cho dân tộc Lạc Hồng.
Đoạn cuối bài “Lấy chồng Chệc” Đức Thầy tỏ rõ thái độ người giữ gìn chủng tộc giang sơn, nói như thở than:
“Ta là kẻ phương xa tá túc,
Thấy sự đời vẽ khúc văn chương.
Thấy đời cô chìm đắm trong gió sương,
Than ít tiếng gọi hồn chủng loại.”
Qua cách thở than để gọi hồn thiêng dân tộc, những anh linh đã vì bảo vệ quốc gia dân tộc mà hy sinh trước hai đế quốc xâm lược Tây Tàu, Đức Thầy cất cao lời kêu gọi những cô gái Việt Nam vong bản:
“Việt Nam ! Người Việt Nam mau trở lại!
Yêu giống nòi có phải hơn không?
Dầu sao cũng giống Lạc Hồng !”
Điều 3 và 4 Giữ cái cao quí ấy khi chưa đi lấy chồng, cưới vợ, Đức Thầy dạy:
“Tình duyên chẳng kíp thì chầy,
Chớ đừng cãi lịnh gió mây ngoại tình.
Ngài khuyên hết gái trai:
“Làm trai nhỏ tuổi tình duyên đang nồng.
Cũng đừng ghẹo gái có chồng,
Cũng đừng phá hoại chữ đồng gái trinh.
Ra đường chọc ghẹo gái xinh,
Nữa sau mắc phải yêu tinh hư mình.
Xử cho vẹn chữ nghĩa tình,
Vâng lời cha mẹ mà gìn gia cang.
Nghiêm đường chịu lịnh cho an,
Loạn luân cang kỷ hổ mang tiếng đời.”
Và cầu:
“Khuyên trai gái học theo Khổng Mạnh,
Sách thánh hiền dạy đạo làm người.”
Kính thưa quý vị, câu “Bắt chước gương xưa trau giồi lòng hiếu trung trinh tiết” tôi vừa giải. Nếu vấn chủ không còn thắc mắc xin cho qua câu hỏi khác.
(còn tiếp)
25/1/2016.







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét