Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

NGHI VẤN 2
BUỔI HỌC 8
NHÓM HỌC GIÁO LÝ PGHH
ÁC ĐẠO TẶC VÀ TÀ DÂM (tiếp theo)
Hỏi: Vì bần cùng mà sanh ra đạo tặc; những quan chức không nghèo, đời sống họ no đủ hơn thường dân. Họ không lén lút trộm cướp như dân mà dùng nghị định nầy nghị quyết nọ để xâm phạm tài sản của nhân dân, lấy giá rẻ. Còn nữa, Đức Thầy nói “ Mượn luật pháp ẩn trong bống tối, mãi làm điều phi nghĩa chuyện bất lương”. Như vậy họ có bị coi là đạo tặc không?
Đáp: Câu nghi vấn nầy dài lượt thượt, ý nọ dệt ý kia, một câu thành hai, ba câu:
1, “Bần cùng sanh đạo tặc”, họ không phải kẻ bần cùng nhưng cướp đoạt tài sản của nhân dân thì họ có bị coi là đạo tặc không?
2, Họ ỷ có chức quyền đưa ra nghị quyết nầy, quyết định nọ để lấy không tài sản của nhân dân, hoặc trả giá tài sản rất rẻ và ép buộc phải chịu để chiếm dụng hợp pháp, như vậy họ có bị coi là đạo tặc không?
3, Đức Thầy có câu “ Mượn luật pháp ẩn trong bống tối, mãi làm điều phi nghĩa chuyện bất lương”. Mượn tiếng nói của luật pháp để chiếm dụng tài sản của nhân dân ta có thể áp dụng họ là đạo tặc không?
Tôi đoán ra những vế hỏi như vậy có trúng ý vấn chủ không?
Dạ đúng ạ.
Vậy tôi xin lần lược trình bày qua cách lập lại các vế hỏi:
Hỏi: “Bần cùng sanh đạo tặc”, họ không phải là kẻ bần cùng nhưng cướp đoạt tài sản của nhân dân thì họ có bị coi là đạo tặc không?
Đáp: Bần cùng sanh đạo tặc thường là nói về người dân nghèo khổ, gặp sự thiếu thốn thúc bách không chịu nổi mới đi trộm cướp cứu sinh. Ý nghĩa của đạo tặc là trộm cướp tài sản của người khác, đâu trừ Ông nhà giàu hay kẻ quyền chức mà không dám nói khi bắt quả tang họ trộm cướp. Xét ra, kẻ không nghèo mạt mà ỷ khôn ỷ quyền hành động đạo tặc tội ác của họ nặng hơn. Giàu dư ăn không giúp đỡ người nghèo để cùng sống ấm no còn ỷ khôn dùng mưu lập kế cho kẻ nghèo khờ lọt vào kế, nợ nần mà mất đất đai, tiền của. Quan chức ỷ quyền, luật pháp không quy định tịch thu nhưng họ tìm kẻ hở của luật pháp bắt tội một cách gượng gạo. Tội thêm tội, họ chiếm tài sản của người khác một cách độc ác hơn kẻ bần cùng sanh đạo tặc.
Hỏi: Họ ỷ có chức quyền đưa ra nghị quyết nầy, quyết định nọ lấy tài sản của dân hoặc trả giá tài sản rất rẻ và ép buộc phải chịu để họ chiếm dụng hợp pháp, như vậy họ có bị coi là đạo tặc không?
Đáp: Hành động đó chính là đạo tặc… giờ có phong trào “dân oan” khiếu kiện đất đai, đồng loạt kêu kẻ lấy đất họ là quân ăn cướp. Rất tiếc không còn từ nào nặng hơn là đạo tặc để dùng khi nói về họ. Nhân dân là chủ sở hữu hợp pháp tài sản của mình còn bị lấy ngang…
Thưa, thế nào là chủ tài sản hợp pháp?
Ví dụ: Đất của tôi là do Ông cha của tôi khai mở hoặc mua bán sồng thẳng đã qua bao đời chánh quyền, đất tôi đều có bằng khoán, chứng khoán và giờ thì có cái tên gọi khác: Giấy chứng nhần quyền sử dụng đất. Thế mà hễ chủ đầu tư kinh doanh trong nước hay nước ngoài ưng ý chỗ nào thì chánh quyền bán cho chỗ đó. Họ thành lập công ty hay cất lên nhà máy, đặt khu công nghiệp… Họ cấm móc bán đất, rồi thì rao lên đất ai trong vòng cấm nhà cửa cũng phải dọn đi, giá mỗi công đất chánh quyền mua cho hai mươi lăm triệu, mau mau mà đến lãnh tiền đặng cuốn gói để họ sớm hoàn tất khâu giải tỏa mặt bằng đặng mà giao đất đúng hẹn.
Một khu công nghiệp như khu công nghiệp Bình Thành, huyện Thanh Bình, Đồng Tháp, dân bị bắt bán với giá hai mươi lăm triệu một công, ai không chịu ăn tiền thì chánh quyền cho ăn còng số 8. Hộ gia đình Ông Nguyễn văn Duyên ở mãi không dời đi cho họ giải phóng mặt bằng bởi giá mua không hợp tình hợp lý. Chánh quyền dùng cưỡng bức dở nhà đào mồ, Ông Duyên phản đối, chúng đánh Ông Duyên hộc máu tại chỗ.
Vùng Thánh Địa Hòa Hảo quê ta, hôm trước có người đến thăm tôi kể nghe câu chuyện đau lòng: cả nhà tôi có hai công đất của Ông bà chia, đầu đàng trước cất nhà ở, phía sau trồng rẩy sống qua ngày. Bổng chánh quyền địa phương lấy đất tôi bán qua người khác làm cơ sở kinh doanh, trả mỗi công hai mươi lăm triệu. Không bán thì phải chịu hai hình phạt một là chết hai là ở tù nhưng chọn một trong hai thì đất vẫn mất. Cầm tiền hai mươi lăm triệu đi mua đất chỗ khác tương đối như chỗ tôi ở, an cư lạc nghiệp từ đời Ông Cha, nhập bốn lần tiền như vậy mua cũng chưa chắc được. Họ lấy đất mình nơi có đường, chợ và dân cư đông đúc, còn nói số tiền họ mua như vậy là cao, nếu vô vùng rừng mới mở, đất rẻ rề, bán một công đây mua hai công nơi đó còn dư. Dám so nói bậy bạ mà chừng mua nền nhà ở, họ lựa thứ hằng trăm triệu một nền, chỉ nền thôi đừng nói là có đất cắm giùi, một công.
Tôi không chịu vô vùng rừng mới mở để sắm lại đất, ăn ra mà không có làm vô riết rồi tiền bán đất tiêu hết. Nhiều người cũng có hoàn cảnh như tôi, rồi rủ nhau, con lớn con nhỏ phải cuốn gói ra Bình Dương sống tạ tội với tổ tiên, bất hiếu không giữ được đất của Ông bà. Việc nầy kẻ cướp đất phạm vào tội “là tội nhân gây ra những tai biến cho những gia đình cần lao kiệm tiết, là nguyên nhân của sự nghèo sự khó, họ phá hoại hạnh phúc của con người”.
Hỏi: Câu “mượn luật pháp ẩn trong bống tối, mãi làm điều phi nghĩa chuyện bất lương”. Mượn tiếng nói của luật pháp để chiếm dụng tài sản của nhân dân ta có thể áp dụng họ là đạo tặc không?
Đáp: Kẻ quyền chức mà có lòng nhám nhúa, cướp bốc, họ nói chuyện ra với nhân dân là luật pháp, bắt buộc nhân dân phải làm theo mà họ không làm. Công an có trách nhiệm giữ an ninh, quy tắc thẳng ngay “số một”. Bề ngoài của họ đều là vậy nhưng khi thực hành công tác an ninh… Tôi không cho là hầu hết chánh quyền các địa phương đâu cũng hiếp dân qua tài sản đất đai, phân nửa số các chánh quyền địa phương đưa ra giá thỏa thuận về mua bán đất phù hợp, cân phân. Quan thương dân thì quan không ăn chận của dân, hoặc ăn chận chút chút để bù vào công tác. Bán đất cho các chủ đầu tư mười thì mua vô cho dân cũng mười mới đúng. Dân đang sống đời an cư lạc nghiệp lại đuổi người ta đi, bị ép hơi còn nhịn được, mất đất của Ông bà mà tiền trong tay có thể đi nơi khác lập nghiệp. Quan chỗ nào không thương dân, bán ra mười mà mua vô cho dân có một. Ép quá thì dân phải nổi lên làm dân oan vác đơn khiếu kiện. Chỉ nói rơi rớt một số cái bề ngoài nói luật pháp thông thái như vậy… Ai dám nghĩ họ gian dối, hối lộ? Nguyễn Quốc Huy thứ trưởng bộ công an làm gì mà quan tòa cho vào tù gở mấy cuốn lịch? Còn nữa, năm 1994 trưởng công an phường Mỹ Thới vây bắt tín đồ PGHH đang hoạt động tôn giáo thì hai hôm sau hắn bị bắt vào tù với hai tội danh: 1 làm hồ sơ giả cho viện con lai xuất cảnh, 2 nhận tiền hối lộ. Đối với những quan chức như vậy, trích đọc lời Đức Thầy nói “ mượn luật pháp ẩn trong bống tối, mãi làm điều phi nghĩa chuyện bất lương” quả không sai.
Nói tóm, bất cứ ai lấy chiếm tài sản hợp pháp của nhân dân đều là kẻ trộm cướp, mà phân tội nặng tội nhẹ giữa dân thường và kẻ có quyền chức thì dân thường, theo tình lý mà so, tội nhẹ hơn bởi hai điều: một vì họ nghèo đói hoàn cảnh ép phải làm người vô lương tâm để kiếm sống mà họ không còn cách nào khác, hai họ trộm cướp ai là làm khổ có một nhà thôi, còn quan chức ỷ quyền hễ chịu lấy là lấy nhiều, khoanh một vùng đất có hằng trăm nhà bị mất tài sản, lên một kế hoạch đánh thế là rút ruột năm bảy chục triệu người.
22/1/2016
(nghi vấn buổi học còn tiếp)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét