Thứ Ba, 26 tháng 4, 2016

 TỈNH CÀ MAU và MỘ PHẦN ÔNG KÝ GIỎI.

Dự tính của tối hôm qua Không có gì thay đổi 6 giờ sáng ngày 16/4/2016 được một sồ đồng đạo tỉnh Bạc Liêu hưởng dẫn chúng tôi thẳng về thành Phố cà Mau là một tỉnh ở cùng Trời cuối đất.
Theo quyển sách nhan đề “Đức Huỳnh Giáo Chủ” do cụ Vương Kim biên soạn, ghi lại cuộc hành trình “Khuyến Nông” của Đức Thầy tháng 6 năm 1945 thì Đức Thầy có đi Hòa Bình, Giá Rai và đến tỉnh Cà Mau. Còn theo Sám Giảng quyển nhứt “Khuyên người đời tu niệm” kể về cuộc đi dạo lục châu Đức Thầy có đoạn:
“Đi cùng thành thị ráo trơn,
Cà Mau đến đó thiệt hơn tỏ bày.
Cho trong nam nữ chợ nầy,
Rõ việc dẫy đầy lao lý về sau.”

Lời thơ bổng trầm đã dạo lên từ năm 1939, âm ba của tiếng kêu thương “lao lý về sau” đã nhắc nhở xứ Cà Mau dân ở chợ cẩn thận hơn về cuộc sống. Thành phố Cà Mau chúng tôi đi qua với một buổi sáng đẹp trời, đường phố chưa nhộn nhịp lắm, chúng tôi tiếp tục tiến đến huyện Trần Văn Thời tham quan những đồng ruộng. Gần như huyện nầy có nhiều đất ruộng nhưng nó đang độ đồng khô cỏ cháy. Theo một số nông dân đây cho biết, làm lúa đợt qua nước mặn xâm nhập bị hư, có vùng ruộng nửa mùa có ruộng còn non hơn và cũng chỗ lúa nhiều tuổi hơn mà bị nước mặn đến thìn lình là hoàn toàn bỏ của. Từ ấy, những kênh trong vùng đều cho đắp đập chận mặn. Chận đến khô cả những con kênh mà nước ngọt chưa trở lại, nông dân phải đợi không biết chừng nào.

Khám mặn những điểm cần thiết xong chúng tôi trở về chỗ hôm rồi thì bống trời gần đúng đỉnh đầu. Dùng cơm xong xem lại đồng hồ đã chỉ 1 giờ chiều, chúng tôi hối nhau thu dọn hành lý trở ra thành phố Bạc Liêu viếng mộ phần của vị cao đồ PGHH Võ văn Giỏi, nhà 5 cô và nghỉ đêm ở nhà trọ để sáng mai gần đường về tỉnh Sóc Trăng, nhưng đồng đạo nơi đây muốn chúng tôi ở lại đêm nữa để chuyện trò nên yêu cầu Ông Thái thanh Hùng (Bé Năm) cho tài xế đem xe du lịch 7 chỗ đưa đi thăm viếng và rước chúng tôi về. Bây giờ thì khõe rồi, không ngồi trên yên xe hai bánh với hai cập đồ ép xát người mệt mỏi suốt đường xa. Xe 7 chỗ nhưng chúng tôi chen lên xe 11 người. Chủ xe Thái Thanh Hùng tiếc rằng Ông có một chiếc xe 16 chỗ nhưng tài xế về nhà, chỉ còn tài xế xe 7 chỗ không được phép lái xe 16 chỗ nên quý đồng đạo phải chịu ngồi chật. Tôi được mời ngồi ngăn trước với tài xế; nói theo người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu “Khõe re như con bò kéo xe”.

Một vùng mộ qua màu thời gian xem xưa thật là xưa, nhà mồ mốc thếch đồng đạo Lê Đức Nghĩa người hướng dẫn tham quan nói với chúng tôi: năm 2014, tôi cùng Ông Thái Thanh Hùng với một số đồng đạo khác sau khi dò hỏi biết nơi nầy là mộ phần của tộc họ nhà Ông Ký Giỏi, chúng tôi cho phát quang rừng rậm, cỏ cây mọc lúc đầu người, nhứt là cây điêng điểng, làm hì hục mấy ngày, dọn bỏ một số vật uế nhơ. Vì là nơi vắng vẻ sầm uất, những tên gian hồ phiu bạt nghiện ngập đã bỏ đầy trên nền nhà mồ những óng kim chít, chiếu chăn bẩn thiểu. Đồng đạo Thái Thanh Hùng nhìn cảnh mộ hoang dơ bẩn ức lòng không chịu nổi đã đi gặp chánh quyền tỉnh Bạc Liêu xin phép nâng cấp các ngôi mộ trong khu vực nhà mồ có Ông Ký nằm, chờ đợi mãi đến nay 2016 chưa có tin tức vì về phía chánh quyền.
Lê Đức Nghĩa tóm tắt xong câu chuyện, chúng tôi đi qua đi lại nhiều ngôi mộ. Có tấm bia đề Nguyễn văn Giỏi tôi biết vì bất cẩn người ta để lệch họ Ông thôi. Gì sao tôi dám nghĩ như thế ? Cứ nhìn bia ký của mộ, ngoài họ Võ thành họ Nguyễn thì ngày tháng năm sanh năm tử đều đúng sách vở; còn nữa, cập bên có vuông mộ chưa chôn đã quá củ mà gia tộc của Ông ký giành phần cho bà Ký, đâu hiểu rằng theo tiên tri của Đức Thầy bà Ký sau nầy chết không được chôn đây. Trong đời không thể có hai câu chuyện trùng hợp vào lời tiên tri của Đức Thầy.

Xưa lúc Đức Thầy ở nhà Ông ký Giỏi có cô sáu Nguyễn Thị Nhạn, em gái bà năm Cò (Cò Nhạn) và Đức Thầy có viết tặng bà một thi phẩm thất ngôn bát cú đường luật. Cô Sáu từ Sài Gòn vào viếng Đức Thầy, Đức Thầy nói với cô sáu: sau nầy nhờ cô chăm sóc bà Ký.
Thầy ơi con ở Sài Gòn vào _ cô sáu có ý từ chối _ có phải người của xứ đây đâu Thầy kêu con chăm sóc cô Ký.
Việc đó Tôi biết _ Đức Thầy xác định với cô sáu.
Ông ký mất vào năm quý tỵ 1953, chôn cất Ông Ký, gia tộc đã tạo sẵn chỗ cho bà kề cận bên chồng nhưng bà không theo đó và đã qua đời năm 1987 hưởng thọ 90 tuổi mộ phần nay ở tỉnh Bình Dương. Ta thấy lời tiên tri của Đức Thầy bảo cô sáu Nhạn chăm sóc bà Ký đã đúng. Thật vậy, có lệnh chăm sóc nên cô sáu phải chịu mãn phúc sau bà ký 4 năm đủ để lo việc mồ yên mả ấm cô sáu mới ra đi ngày 22/4/1991. Cái vuông cận phần mộ Ông Ký chịu để tróng mãi mãi.
Nói là đi viếng mộ Ông Ký một vị tín đồ có tên tuổi trong PGHH cũng là vị ân nhân của thể xác Đức Thầy. Tính theo lộ lớn từ ngoài đi vô thì mộ Ông Ký nằm sát vách phía trong, đi trải qua nhiều ngôi mộ mới tới, chủ nhà mồ là Ông Triệu Vạng Tượng, nếu không được giải thích Ông nầy là ai có dính líu gì với gia tộc Ông Ký chắc lòng tôi khó chịu lâu. Viếng xong vùng mộ, Lê Đức Nghĩa dẫn chúng tôi đến nhà bà Lại thị Lan năm nay 81 tuổi cháu kêu bà Ký bằng dì, tôi hỏi về Ông Triệu Vạng Tượng Bà Lan Nói:

Triệu vạng Tượng là Ông của tôi và là nhạc phụ của Ông Ký Giỏi, Dì hai tôi ( bà Ký) tên họ là Triệu thị Vạng, con gái của Triệu Vạng Tượng; Ông tôi sanh năm 1863 mất năm 1925, gia tộc lập nhà mồ 1926.
Bây giờ thì tôi đã hiểu, khu vùng mộ và xây cất nhà mồ 27 năm sau, 1953 mộ phần Ông ký mới có.
Qua những chuyện dẫn trên, dù tôi không kể Ông ký và 3 người bạn học thức có du học Pháp quốc đã cùng làm lễ quy y với Đức Thầy tại nhà Ông sau khi Đức Thầy giải thích tính khoa học về cây quạt máy, Ông ký cũng đủ để có cái danh dự là cao đồ của Đức Thầy, PGHH.
Thọ lễ quy y xong, Ông ký dạng tín đồ mẩu mực “quy y thì phải làm y” từ đó chuyên cần hành đạo. Ông tạo một phòng riêng trong nhà, vào đó giữ cái yên lặng mà tu tâm dưỡng tánh. Ít khi ra khỏi phòng, bởi vì thường tu nên Ông mặc áo choàng dà suốt, tiếp khách đến bất ngờ Ông cũng nghiêm trang đạo phục như thế.
Được Đức Phật A Di Đà hiện đến thọ ký vãng sanh, Ông đem chuyện báo cho người trong nhà biết để theo dõi. Trong khi sức khõe Ông rất tốt, không có dấu hiệu bệnh hoạn. Chiều ngày mùng 5 tháng 9 năm quý tỵ 1953 Ông tự tắm rửa sạch sẽ thì tối đến rạng 26 Ông được Đức Phật Di Đà rước về cõi Tây Phương, hưởng thọ 61 tuổi.
Còn nhớ, khi chúng tôi đi viếng mộ Ông ký, thấy chung quanh tường rào nhà mồ, nhiều cây bồ đề mọc lên, có cây mọc rễ dưới nền xi măng có cây mọc khơi khơi trên chót vót hàng rào tường. Trong Phật Giáo có ai không biết chuyện cây bồ đề đã đi trong lịch sử đạo Phật mấy ngàn năm qua, đi từ Phật Thích Ca ngồi thiền định dưới cội bồ đề mà đắc đạo và Kinh Phật cũng đã bảo trì tính bồ đề với danh xưng Đạo Vô Thượng Bồ Đề.
Rời khỏi nhà bà Lại thị Lan Lê Đức Nghĩa hướng dẫn chúng tôi đến Nhà Năm Cô cũng trong thành phố Bạc Liêu. Năm cô đây là 5 cô gái chị em ruột sống độc thân, nghề nghiệp nhà giáo. Các vị cũng khá lớn tuổi. Theo lời Lê Đức Nghĩa và chú tài xế thì nhà năm cô Ông cụ trước kia đã có quy y với Đức Thầy và được Đức Thầy trao cho vật kỷ niệm. Chúng tôi đến, sau lời chào nhau tôi hỏi xin xem bảo vật của Đức Thầy cho. Nhà chỉ có 3 cô nói chuyện với chúng tôi, một trong 3 cô tiếp chuyện, thấy già tôi tưởng là chị cả, cô trả lời những bảo vật ấy vì sợ mà bà cụ (mẹ)đã đem giấu, đến khi bà cụ qua đời giờ không còn ai trong nhà biết những tín vật đó ở đâu.
Nghe tiếng “Bà cụ giấu mất” tôi tiếc nhưng còn dễ chịu, lác sau có một cô trong buồng đi ra, gương mặt già hơn, tôi nghĩ sộ, đúng đây là chị cả, cô nói một câu  tôi nghe muốn xây xẳm mặt mày:
Cha tôi không có quy y với Phật Giáo Hòa Hảo, chỉ thích là đem hình Đức Thầy về nhà, không có vật kỷ niệm gì cả.
Người em nhận có gìn giữ vật kỷ niệm với Đức Thầy, nhưng mẹ sợ quá đã đem giấu mất tích; chị lại phủ nhận sự thật về đồ vật còn nói cha tôi không có quy y PGHH, chúng ta tin ai?
Có lẽ vì nhìn mặt chúng tôi xa lạ quý cô sợ mà không dám nói thật. Cũng có thể đồ vật kỷ niệm ấy còn để trong nhà. Muốn bảo quản vật kỷ niệm, của còn nói mất nghe cũng được đi. Đàng nầy phụ thân của cô có quy y không thì tôi chưa hỏi, cô lại đoán mò vội vàng phủ nhận. Đáng tiếc thay câu: Cha tôi không có quy y với Phật Giáo Hòa Hảo. Nếu Ông cụ đã quy y với Đức Thầy, con Ông phủ nhận như vậy thì quá là tội nghiệp cho Ông.
Rời khỏi nhà năm cô, trên đường về chúng tôi có ghé viếng tượng đài Quán thế Âm.
27/4/2016



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét