Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

NIỆM PHẬT RẤT MẦU NHIỆM


"Trên năm non rồng phụng tốt tươi
Miền bảy núi ngày sau cao quí"

Hôm nay gặp gỡ chúng ta bàn về “Pháp môn Niệm Phật”quý vị thấy có cần thiết nhắc sự Niệm Phật ở đây hay phải bàn qua đề tài khác?
- Hãy nói đề tài Niệm Phật là hay hơn _ một đồng đạo ý kiến_  vì phần đông chúng ta đây: tu là Niệm Phật.
Người khác tiếp lời:
- Trong khi hành giả chưa có dấu hiệu chắc chắn về “nhất tâm bất loạn”có thể là lệch đường hay bị chướng ngại bởi cái gì đó, bàn bạc để có sự sửa chửa kịp thời là điều cần thiết.
Tôi nói:
- Được sự đồng ý của quý vị cho bàn về Niệm Phật, trước hết tôi xin dẫn đọc lời dạy của Đức Thầy để làm mục chuyên đề:
“Xưa nay sáu chữ lạnh tanh,
Chẳng ai chịu khó niệm sành thử coi.
Trì tâm thì quá ít oi,
Bây giờ dùng thử mà coi lẽ nào.
Rạch tim đem để nó vào,
Thì là mới khỏi máu đào tuôn rơi”.
Biển khổ mênh mông muôn trùng lượng sóng gào vồ vập những thuyền đi từ bờ mê sang bến giác, thuyền ở thế cầm chừng hay xông pha chí thành niệm Lục Tự Di Đà đều là phao cứu mạng. Chỉ bằng Niệm Phật cho “Sành”(chuyên môn) sẽ có kết quả của sự cứu thoát. Nhưng chúng sanh trong biển khổ, niệm Phật thì có mà quá ít kẻ trì tâm, rạch (dạch) trái tim mình ra để câu Niệm Phật vào đó cho hể trái tim còn hoạt động là Niệm Phật chớ không niệm vì khác. Điều nầy chúng ta biết là rất khó, nhưng đó là mục tiêu không có sự dời đổi, lựa chọn, là chỗ phải tới thì khó cũng phải rán. Chẳng phải Đức Tôn Sư đã bảo sao?
“Chữ Tập Đề nay đà mở cửa
Để đem vào khuôn khổ người hiền.
Rán cực lòng một bước đầu tiên,
Sau mới được làm nên Phật Thánh”.
“Phải cực lòng một bước đầu tiên”, chịu cực vượt khó, vượt nhiều chặng khó thì sẽ dễ ngay, vì sự vượt khó đã trở thành thói quen, tự động, gặp khó nào cũng vượt qua, vượt qua thì khó không còn tồn tại, tồn động, sẽ hết khó.
Trong các thứ khổ ở trần gian đâu có thứ khổ nào đáng sợ hơn là “máu đào tuôn rơi”. Thế mà chỉ bằng vào niệm lục tự Di Đà sẽ vượt khỏi cái khổ chết người đó. “Máu đào” là ám chỉ cho sự chết chóc của chiến tranh, tên bay đạn lạc. Chúng ta đang sống ở giai đoạn không có chiến tranh nhưng bản thân vẫn có nhiều thứ khổ khác, khổ thân rồi lại khổ tâm. Bất cứ sự khổ nào, niệm hồng danh Đức Phật A Di Đà là phương pháp trị tuyệt diệu.
Bạn đang đau nhức lắm phải không? Nhức đến đổi lăn lộn mà tức giận quạu lên khơi khơi cho lắm cũng không hết đau nhức, hoặc nghiếng răng chịu đau cho qua cơn nó cũng ở đó chứ không bỏ bạn mà đi nhưng nếu bạn Niệm Phật thì rất là hy vọng. Ở đây tôi không nói Niệm Phật là hết đau nhức nhưng nhờ đó mà là quên đau nhức và với tính kiên trì dần dần mầu nhiệm ý chí bởi sự mầu nhiệm của bài thuốc “Nam Mô A di Đà Phật” mà thửa lòng mình đã tiết ra được chất Cam Lồ tự cứu. Thường khi ta trông nước cam lồ của Phật cứu mà không chịu nghe lời Phật dạy để ta tự cứu lấy ta. Ta làm được bao nhiêu điều Phật dạy mà đụng một chút khó là ngừng đó chờ Phật cứu chớ không chịu vượt khó đi qua. Người tu đạo Phật, trông vào sự cứu độ của Phật là đúng pháp nhưng bên cạnh của việc Phật cứu độ thì Phật đã dạy cho ta làm nhiều hơn cái chuyện ta trông Ngài cứu độ. Chẳng hạng đức Phật đưa ra phương pháp Niệm Phật để được Ngài cứu thì người nào muốn được Phật cứu phải tự mình niệm chứ Đức Phật  không niệm giùm cho ta, còn nữa, lấy tiêu chuẩn là trong khi niệm Phật thì phải niệm đến nhất tâm bất loạn. Thế không phải đức Phật đã dạy làm quá nhiều rồi sao! Nếu ta không làm được điều Phật dạy thì đừng trách sao Phật không cứu. Nhưng nếu ta niệm Phật nhất tâm bất loạn, tự khắc trong người chuyển trược ra thanh, nghiệp chướng sẽ được hóa giải, cam lộ tự có và hòa nhập vào cơ thể tự trị bệnh, chừng lâm chung nghiệp sạch tình không, siêu sinh lên cõi Phật.
Năm 2013 tôi bị bệnh thần kinh tọa, đi đứng nằm ngồi không yên, lúc nào cũng nhức tực tực, bệnh chỉ mới mấy ngày thì một chân bị teo tám mười với chân kia. Tôi để ý, lúc nào nhức mà quên Niệm Phật thì nhức càng dữ. Nhức để nhức chớ tôi không dùng thuốc nào ngoại trừ thuốc ba bài của Đức Thầy, nhưng đau quá, đi chân thấp chân cao đâu có thể hái thuốc theo toa dầu chỉ là năm thứ lá dễ kiếm. Đi đứng càng đau thì niệm Phật lặp dặp, đau vẫn đau, chừng nằm được, không bị tác động khác chen, Niệm Phật, Niệm Phật, Niệm Phật hết đau nhức hồi nào không hay. Trong khoảng mười ngày bệnh dữ mà không dùng thuốc, sau đó, huynh đệ nghe tin đến trị bệnh cho tôi bằng toa thuốc trị bệnh thường của Đức Thầy qua phương pháp thủy châm, cái chân tám mười của tôi trở lại mười mười. Thiệt là mầu nhiệm:
“ Có đau xem thuốc ba bài,
Tâm thành cầu nguyện ắt nay bịnh lành.”
Bạn có bị con hay chồng, vợ làm khổ nhiều nhiều? Nhân quả đấy! Nghiệp trước đã gieo giờ không muốn hưởng cũng phải hưởng. Than trách, giận hờn, nguyền rủa là không chịu trả cái nợ đã vay còn vay thêm, vay thêm… trả tới chết không hết. Muốn trả cho hết cái nợ củ và không vay thêm nợ mới thì Niệm Phật đi, Niệm Phật với vẻ ăn năng và chí thành, nghiệp dữ sẽ hóa thành không, đúng như lời Đức Thầy dạy “ Niệm chữ Di Đà tan chướng nghiệp”. Hãy tin sâu vào lời Đức Thầy để Niệm Phật quyết liệt.
Niệm Phật là một pháp môn tu, bị đau nhức mà niệm Phật không được là không có tu, như vậy là nguy đấy, phải tập làm sao trong đau nhức mà mình có tu mới được. Nếu từ bệnh dẫn đến chết, lúc đó không có tu thì chết sẽ bị đẩy vào sáu nẽo luân hồi nữa để tiếp nối sự khổ trong kiếp lai sinh. Có thể bạn nghĩ như vầy: chỉ cần sống khõe, không bệnh hoạn, không bị ai rầy rà, ăn hiếp là được, còn chừng chết muốn cho đào thai vào đâu cũng được, chết là hết, không cần lo.
Bạn tưởng chết là hết sao! Nếu chết là hết thì Đức Phật đâu có thuyết giáo lý nhân quả cho chúng sanh học. Chết là hết thì bây giờ bạn đâu có than gặp người vợ hổn láo hay Ông chồng bất lương, đứa con bất hiếu. Không phải bạn đã kể lể rằng bạn muốn xù bỏ hôn sự vợ chồng, làm tờ từ đứa con ngỗ nghịch, hoang đàng đã làm cho bạn nhức mắt nhức tai suốt sao?

Chỉ khi nào bạn từ bỏ yêu thương cõi thế gian để yêu thương cõi Phật, từ bỏ niệm thế gian để Niệm Phật thì đây là kiếp chót. Nhờ vào sự yêu thương cõi Phật, Đức Phật, mà từ bỏ ham sống thế gian, từ bỏ niệm thế gian, lần nầy chết đi là không đào thai trở lại “Mãn kiếp hồng trần sanh Lạc Quốc” Đức Thầy dạy như thế.

Có thể vì ta mang bệnh
quá đau nhức, ta Niệm Cầu Phật là mong mỏi có sự cứu độ của Phật giúp ta hết bệnh, nhưng mà, thân tứ đại phải bị vận hành trong sanh, lão, bệnh, tử; sự vận hành nếu chỉ là  bệnh thôi thì Phật sẽ cứu ta sớm hết bệnh nhưng mà sự vận hành của thân tứ đại đến chu kỳ số tử thì Phật cũng không cứu số tử cho ta. Nhưng ta đã dặn lòng bỏ yêu thương cõi thế gian để yêu thương cõi Phật mà bây giờ bỏ thiệt thì ta phải cho đây là sự may mắn sớm đến, không qua chờ bệnh lâu nữa, ta sẽ về cõi Phật sớm hơn không phải đúng với chí nguyện của ta sao? Nếu ta niệm Phật đến mầu nhiệm ý chí, lúc từ giả cõi đời mà nghiệp sạch tình không, do vì nghiệp sạch tình không mà ra đi là đi tự do, thân phàm không đau nhức, tâm thần minh mẩn, không tán loạn, Niệm Phật nhứt tâm liền vãng sanh Tây Phương như Đức Thầy dạy:
“ Chỉ một kiếp Tây-Phương hồi-hướng
Thoát mê-đồ dứt cuộc luân-hồi”.
07/9/2015



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét