Thứ Ba, 24 tháng 7, 2018


TÂM TÌNH VỚI BÀ CON NGHÈO

Nhớ hôm đi giúp quà tết cho bà con nghèo ở miền núi thấy cảnh bà con người đến bằng xe đạp thì thì đi bộ rất là tội nghiệp nên tôi có cuộc nói chuyện với quý vị trước khi phát quà. Tôi biết một số không ít những hộ nghèo đã tự làm cho mình nghèo mà không hay, giống như tôi hồi xưa vậy, cứ được nước trách Trời ăn ở không công bằng, cho người giàu thì giàu đủ thứ, kẻ nghèo thì nghèo tệ đến đổi không đủ cơm mà ăn.
Thưa quý vị! lời nói đầu tiên của chúng tôi là gởi lời chào thân thương và vấn an sức khõe quý bà con mình, và tiện đây, cho tôi xin một chút tâm tình để dễ cảm thông nhau nhá!
Chúng tôi được sanh ra và lớn lên cùng với quê hương đồng ruộng, lúc xưa vắng vẻ cô đơn không mấy khác miền núi của quý vị hiện giờ; cảnh bất hạnh, nghèo khó đã đeo bám dai dẳng. Nay chúng tôi vượt khó tuy chưa đến độ dư dả, thảnh thơi nhưng tâm tình của những người đã sống qua một thời vất vả về sự sống bẩn chật, lúc nào cũng nhớ nhớ thương thương những ai bị số kiếp nghèo khổ đọa đày. Từ trong cảnh nghèo chúng tôi đã cảm nhận được nỗi bất hạnh giày vò, sự thiếu thốn làm cho ruột thắt gan teo, mặc cảm với người có cuộc sống dư dả, mong cho được may mắn khá lên hoặc Trời Phật xót thương chuyển hóa. Thật sự những người nông dân nghèo khổ thuở nào đã được ơn trên chuyển hóa.
Nghe chú ba ở miền núi đây báo tin xứ mình bà con nghèo lắm, cơm áo qua loa, đời sống thiếu thốn không mấy người dám nghĩ chuyện ăn tết vui vẻ có quà bánh cúng ông bà, thảnh thơi năm bảy ngày thưởng xuân với những tiếng cười giòn. Nếu được sự quan tâm của những người tốt phước giúp đở thì tết năm nay bà con nghèo ở miền nầy được lợi ích lớn. Chúng tôi liền theo mong ước của chú ba nói trên, thông qua cùng chư huynh đệ đó đây có thiện tâm, thiện nguyện giúp đời, tạo một trăm phần quà tết cho bà con mình, mỗi phần quà trị giá 250.000 (hai trăm năm mươi ngàn) gồm có gạo, dầu ăn, đường, bột ngọt, nét cà fee, bánh kẹo, bánh phồng và năm mươi ngàn tiền mặt.
Xin thưa cùng bà con mình! Đối với những hộ bị nghèo thiếu bao vây suốt thì phần quà giá hai trăm năm mười nghìn không đáng giá là bao, nhưng trong lúc quý vị thắt ngặt nó sẽ chảy gở những rắc rối ở một chừng mực nào đó, chừng mực tết chẳng hạng, để quý vị mừng xuân đến với tâm trạng chút ít thảnh thơi, vui vẻ. Chúng tôi luôn đặt niềm tin bất khả xâm phạm vào Trời Phật Thánh Thần có sự chuyển hóa tốt đẹp cho quý vị thoát khỏi cảnh nghèo. Hy vọng món quà tết mà chúng tôi đem biếu sẽ như chiếc xe có trớn, sẵn trớn đưa quý vị đi tìm được công ăn việc làm khắm khá hơn.

Quý bà con mình muốn biết vì sao chúng tôi thoát được nghèo khổ và hôm nay đến đây tâm tình với vị không? Tôi nghĩ là quý vị nên cần biết, bởi vì cũng như chúng tôi, quý vị cũng muốn có cách thoát nghèo đói mà. Nếu vậy tôi xin nói nhá!
Một là: do chúng tôi học hành theo lời giáo huấn của Đức Thầy Phật Giáo Hòa Hảo:“Khuyên đừng xài phí sa hoa, ăn cần ở kiệm đặng mà lo tu”.Hai là, từ chỗ đắm say cờ bạc, rượu chè, húc chít chúng tôi nguyện bỏ hẳng. Ba là: làm thiện, nghĩ thiện, nói thiện, không làm ác, nói ác, nghĩ ác.
Ba yếu tố quan trọng nêu trên cộng với việc siêng năng làm lụng của mình đã đưa chúng tôi thoát khỏi cảnh nghèo đói. Điều nầy thực tế dễ hiểu chứ không phải mầu nhiệm khó hiểu.
Thứ nhất: Phần đông người ta thích sắm dọn, ra chợ gặp hàng mới đẹp là ham. Biết tình cảnh nhà mình nghèo thiếu thì nên thôi đi ước vọng sa hoa, không có tiền mà cũng không chặt đứt lòng ham muốn để nó càng lúc càng lấn chiếm xúi dục con người, khi độ ham muốn đi quá trớn không cưỡng nỗi người ta có thể làm gan hỏi tiền hoặc mua thiếu trả góp. Thế đã gây nợ nần trong lúc công việc chúng ta làm mức thu nhập không cao và đôi khi đồng tiền chảy vào túi ta rất là bắp bênh. Cái đời “tay làm hàm nhay” không ai mướn làm là không có gì nhai, cộng thêm tiền trả góp chỉ cần trịt một chút là nợ chồng lên nợ, nghèo chất thêm nghèo, thế có phải chính mình làm cho mình nghèo thêm không? Trách Trời là không đúng
Thứ hai: Trong nhân gian có ai mà không nghe câu nầy “Cờ bạc là bác thằng bần”, sống chỉ một đời thằng bần thôi chịu còn không nỗi, huống chi để gặp tới bác thằng bần về sống chung thì trông chừng bần cho đến hết kiếp, chết luôn thôi. Kế đó là uống rượu, ai cũng biết rằng uống rượu say sưa phải chịu tổn thất nặng nề. Người ta thường nói hễ rượu vô thì lời ra. Bình thường ít nói chuyện mà say rượu là nói chuyện huyên thiên bất kể Trời đất, đụng chút là câu mâu, nói chuyện lên đầu lên cổ người ta, ngay đến cha mẹ còn không nhường, tốn tiền mà còn làm nhục danh dự. Thân thể yêu quí do cha mẹ sanh ra nuôi nấng bây giờ say sỉn té bờ ngủ buội, riết rồi kiệt sức, thiêu đốt thời gian vào những chuyện tội lỗi không đâu. Đối với người chạy làm kinh tế đều cho thời giờ là vàng bạc, tức có thời giờ là có thêm vàng bạc mà mình lại đỗ thời gian quí báu vào chuyện say sỉn, say sỉn lâu sẽ thành tật, để sau cùng đi đến tình trạng tiền mất tật mang.
Thứ ba: Làm thiện, nghĩ thiện, nói thiện là tránh đi ba tật xấu: làm ác, nghĩ ác, nói ác. Người không sanh ác nhân sẽ không nhận lấy ác quả. Làm người tốt Phật Trời mới chuyển hóa cuộc sống tốt cho ta. Cổ nhân dạy “Hành theo đạo của Trời, chia cái lợi của Đất”. Trời có đức hiếu sinh, tạo ra muôn loài vạn vật, hành theo đạo của Trời là phải dung chứa hạnh hiếu sinh đối với mọi người, quí chuộng vạn vật. Không vì sự sống còn của ta mà gây bất lợi cho sự sống của người khác, loài khác; chẳng thế, ta còn lấy lòng thương yêu che chở cho người khác, loài khác, như mình thương yêu che chở chính mình.
Kính thưa quý bà con! Người ta thường bảo “Thức đêm mới biết đêm dài, có đạp gai mới biết đạp gai là đau nhức. Tôi chính là người đã từng thức đêm dài và đạp gai nên nay, nói với quý vị như lời thỏ thẻ từ bản thân đã qua kinh nghiệm, nếu quý vị ai còn phạm phải ba điều cấm kỵ nói trên hãy cố mà bỏ, từ nay không tốn thời gian cho cờ bạc, say rượu, hút chit… chuyên lo làm ăn cũng sẽ khá lên thôi. Như quý vị cũng biết, hiện nay trong các miền quê người ta hay đổ ra Sài Gòn, Bình Dương tìm việc, tuy rất nhiều người đi làm mướn kiếm tiền nhưng kết quả không giống nhau, người thì khá lên về quê cất sửa nhà cửa kẻ thì nghèo suốt, nợ nần. Vào làm công ty lương bổng như nhau mà mỗi tháng người dư tiền kẻ thiếu lại là sao?
Tóm lại: Muốn thoát cuộc đời nghèo khổ phải làm theo ba điều chỉ dẫn: Trong lúc mình còn nghèo thiếu không xài phí sa hoa, chỉ nên tốn tiền cho nhu cầu cần thiết, không rượu chè, cờ bạc, không làm chuyện ác đức bất nhơn để lương tâm không thẹn, không bị người khác gây ác cảm với mình.
Kính chúc quý bà con ăn tết vui vẻ
25/7/2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét