CUỘC TRÒ CHUYỆN VỀ LUẬT ĐẶC KHU
Có ba người bạn đến thăm, chúng tôi chào nhau vui
vẻ, dành một chút hỏi han sức khõe của
nhau là lôi vào chuyện: Khởi đầu một anh bạn cằn nhằn quan chức nhà nước cấp
cao về cái gọi là “Đặt khu kinh tế”, sau nói về Tàu cộng đến Việt Nam với ý đồ
xâm lăng thế mà nhà nước xã hội chủ nghĩa cho Trung cộng thuê đất 99 năm, sao
lại vô cảm với non sông mình như vậy. Một bạn nói rằng: Nay người Trung Quốc đã
vào tràng ngập nước ta, trước giờ chưa có danh chánh ngôn thuận về đặc khu nào
cho họ thế mà những cơ sở của họ như Formosa chẳng hạng, cũng được họ sử dụng
như một vương quốc riêng, không tuân thủ luật pháp của nước chủ nhà, huống giờ
ra luật đặc khu để ưu đãi cho họ chiếm ba miền Nam, Trung, Bắc: Kiên Giang, Nha
Trang, Dân Đồn, ba miền có ba đặc khu kinh tế của Tàu cộng, chúng giữ quyền
kiểm soát, làm chủ tình hình như khu vực Formosa, dầu quan chức Việt Nam cũng
không vào khu đó được, kiểm soát của chúng sẽ làm giảm đi huy phong của nước
chủ nhà.
Việt
Nam có chiều dài lịch sử hơn bốn ngàn năm trong đó đã chứng minh một ngàn năm
bị giặc Tàu đô hộ, thời gian đô hộ chiếm một phần tư chiều dài lịch sử. Theo
quyển “Việt Nam Sử Lược” của học giả Trần Trọng Kim thì nước ta bị ba lần bắc
thuộc, lần thứ nhứt 111 trước Tây lịch đến năm 39 sau Tây lịch, đời vua Vũ Đế
nhà Hán sang đánh lấy giang san mình. Bắc thuộc lần thứ hai năm 43 – 544 đời
Đông Hán nước Tàu, sai Mã Viện đem quân sang xâm chiếm giang san, Trưng Vương
ra nghinh chiến quân Mã Viện thua chạy thoát chết về nước, sau Mã Viện hưng
binh qua đánh lần hai lấy lại đất Giao Chỉ. Bắc thuộc lần thứ ba (603 – 939)
đời nhà Tùy bên Tàu, biết xứ Lâm Ấp nước ta có nhiều của quí bèn sai tướng là
Lưu Phương cử đại binh sang đánh chiếm.
Diễn
đồ lịch sử của Việt Nam Sử Lược ghi ba lần Bắc Thuộc gồm lại một ngàn năm là
chỉ nói trong thời kỳ đô hộ chứ sự thật thì quân Tàu từ đó về sau vẫn luôn qua
làm giặc ở nước mình, cho đến đời nhà Minh năm 1418 – 1427 còn sang xâm phạm
lãnh thổ, Lê Lợi khởi nghĩa đánh đuổi, đến đời nhà Thanh 1788- 1802 cũng qua
cướp nữa bị vua Quang Trung Nguyễn Huệ đánh cho nhiều trận tả tơi.
Trung
quốc, nòi giống nầy có thói quen cướp nước, từ đời ông cha lẩn đến đời con
cháu, cướp hết đợt người nầy đến đợt người khác. Hoàng Sa, Trường Sa là lãnh
hải của Việt Nam, nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam cho phát tin trên
các đài vô tuyến truyền hình, vô tuyến truyền thanh, phát ngôn viên của bộ
ngoại giao hoặc những kỳ họp quốc hội, đưa ra xác quyết hai quần đảo nói trên
thuộc chủ quyền của Việt Nam. Chứng cứ như vậy nhưng Trung Quốc hành động ngang
ngạnh xem thường luật pháp của nước chủ nhà, họ cố chiếm những của cải tài sản
không thuộc về họ, giờ còn dựng lên ở đó bảy cái đảo nhân tạo. Nhìn dãy giang
san của tổ tiên bị giặc chiếm lấy, các vị lãnh đạo quốc gia đáng lẽ phải biết
đó là sự sỉ nhục nặng, vì một phút lở lầm tạo kẻ hở cho Tàu Tặc nhảy vào, đuổi
không chịu ra, đã lở một lần thì cũng nên lấy đó làm kinh nghiệm không cho
chúng xâm nhập vào lãnh thổ của mình nữa mới phải, tại sao còn tạo ra cái gọi
là đặc khu kinh tế cho Tàu Cộng hợp pháp chiếm dụng ba miền đất nước. Hoàng Sa
Trường Sa bị giặc chiếm đóng, chưa đủ cho các quan chức Việt Nam xã hội chủ
nghĩa sáng mắt để học một bài học đối với sự bành trướng của Trung Cộng sao?
Đất
nước là tài sản của toàn dân, xin hỏi anh tư, nhà nước sử dụng quyền lãnh đạo
quốc gia như một thứ tài sản riêng của mình làm quà tặng cho Tàu cộng ba trọng
điểm kinh tế của Việt Nam thành đặt khu kinh tế của Tàu tặc, anh nghĩ thế nào
về chuyện nầy?
Không
ngờ ông khách đặt câu hỏi dài lê thê trong đó có xen lẩn vế đáp với lý luận
sáng tỏ, thế mà sau cùng kêu tôi trả lời những thắc mắc mà bạn đưa ra. Tôi đáp:
-
Anh khéo thật! đã hỏi và tự đáp đầy đủ như vậy còn kêu tôi đáp nữa làm gì.
-
Hay tôi muốn biết ý kiến của anh.
-
Cũng giống như anh thôi.
Anh
bạn đi chung lên tiếng:
-
Có cùng quan điểm vậy đề tài nầy cho qua được chứ?
-
Ừ, nếu anh tư không có ý kiến thì cho qua.
-
Đến tôi hỏi anh tư nhá! Cho mướn đất kiểu gì mà tới 99 năm lận? Tính bình quân
tuổi thọ của người Việt Nam trong một ngàn người chưa chắc còn một người sống
thọ đến 99 năm tuổi, thế tại sao nhà nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa cho Tàu
cộng mướn thời gian kéo dài tới chín mươi chín năm như thế. Quốc gia là của
toàn dân, nếu quốc gia gặp chuyện đại sự thì các quan chức lãnh đạo quốc gia
phải mở cuộc trưng cầu dân ý mới phải. Dám đưa vào luật cho mướn đất cao cở vậy
mà được thôi thì thêm một năm nữa cho chẵn trăm năm. Xin hỏi, ở vào trường hợp
nầy anh có suy nghĩ gì về nhà nước Việt cộng cho nhà nước Tàu cộng thuê đất cở
đó không?
-
Anh hỏi tôi mới nói, suy nghĩ của tôi là không bằng lòng cho Tàu cộng thuê đất
dù chỉ một năm cũng không chứ dừng nói tới 99 năm.
-
Lý do là gì?
-
Cũng như anh năm vừa nói, Trung quốc di truyền cái thói quen cướp nước láng
diềng. Hãy đọc lại chiều dài lịch sử Việt Nam với một ngàn năm đô hộ của giặc
Tàu chúng ta sẽ thấy rõ điều nầy. Các anh thử nghĩ: một người làm ăn lương
thiện kết giao bạn bè, biết hắn kia là kẻ cướp có dám thân thiết, mời hắn về
nhà không? Còn hỏi tại sao cho thuê đất 99 năm, lâu hơn một đời người như vậy
thì rán một năm nữa thành số trăm cho chẵn, đợi phải màu mè? Thưa anh! Theo suy
nghĩ của tôi, điều nầy thiên cơ đã sắp sẵn, nhà nước cộng sản vốn không ưa tôn
giáo qua hình thức tự do tôn giáo, không tin sự nhiệm mầu của Trời Phật mà tới
chuyện là làm theo Sấm Cơ.
-
Anh bảo làm theo Sấm cơ là sao chứ?
-
Cổ nhân bảo “ Cửu cửu càn khôn dỉ định”, Đức Thầy cũng dạy “Cửu cửu y nhiên,
tình riêng tham báu, đổ máu tuôn rơi…”. Cửu cửu có nghĩa là chín chín, nếu cho
thuê đất một trăm năm hay một hoặc hai năm là đâu có đúng với Sấm Cơ, các anh
biết mà!
Câu
cửu
cửu y nhiên… trong bài “HỐ HÒ KHOAN” phải không? Chúng ta biết hố hò
khoan là dân ca bắc bộ cũng như bài hát vọng cổ là dân ca nam bộ.
Viết bài “Để Chơn Đất Bắc” Đức Thầy có câu:
“Bắc Kỳ còn hỡi hò khoan,
Chúng dân đi cấy reo vang ruộng đồng.”
Đặt tựa “Hố Hò Khoan” là
chủ ý nói về bắc Việt, ngay từ đầu bài viết ta đọc thấy những câu như sau:
“Huỳnh Long lộ vĩ, Bạch Sĩ
tiên sanh, Nam Quốc công khanh, ra đời cứu tế, hò xang xự xế…”
Bạch
Sĩ tiên sanh là trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm đấy, ông sinh ngày 6 tháng 4 năm
Tân Hợi 1491, ở xã Lý Học, huyện Vĩnh Bảo, thành phố Hải Phòng (miền Bắc), xưa
trạng Ngài có cất BẠCH VÂN AM, dựa vào đó Đức Thầy gọi ông là là Bạch Sĩ Tiên
Sanh. Ta đọc thấy bài Hố Hò Khoan, văn phẩm không dài mà kể từ đầu tới cuối có
3 lần hát hò: Hố Hò Khoan – hò sang xự xế -
anh hố hò khoan… đủ chứng tỏ bài viết có trọng tâm hướng về đất bắc thì
câu: Anh hố hò khoan, tình lang xự xế, bỏ
phế thôn hương, ác đức vô môn… hát bài tình lang bỏ phế thôn hương là gì?
Ai bỏ phế thôn hương??? Năm 1954 hiệp định Geneve chia đôi hai miền đất nước: bắc Việt và Nam Việt. Đã cắt đất chia hai thì từ rày nhà ai nấy ở, đất ai nấy
trồng, những người con của tổ quốc ở đất bắc không tuân thủ tính pháp luật của
hiệp định, bỏ thôn hương, xua quân vào đánh lấy đất Nam Việt. Làm như vậy là có
tội với tổ quốc, giết hại đồng bào. Kẻ gây tội ác với chính đồng bào mình chừng
cơ Trời đã đến “ác đức vô môn” không còn đường để đi.
99
là cửu cửu. Biết sao bây giờ khi nhà nước Việt Cộng làm đúng Sấm cơ “cửu cửu
càn khôn dỉ định”. Thưa các anh mình bàn tới đây thôi.
Vậy
cũng được… tới đây thôi….
13/7/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét