Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2017

THEO DÕI CHUYẾN CỨU TRỢ

Nhân cùng chuyến đi cứu trợ đồng bào miền trung bị lũ lụt, ngồi chung xe mọi sinh hoạt ăn uống, nghỉ ngơi, tâm sự thoải mái như người chung một nhà, tình rất thân thương. Nhờ thế, hôm rồi nghỉ đêm ở chùa Phước Sơn có dịp tôi hỏi Trần Hửu Nghĩa (mười Nghĩa) trưởng đoàn… về số tài khoản để có được một chuyến đi cứu trợ đậm đà tình thương nầy, ông cho biết:
Chuyến đi nầy tôi muốn nối rộng vòng tay nhân ái làm đúng lời dạy của Đức Thầy “Rủ nhau làm phước Liên Đài được lên” cần kết hợp đồng đạo nhiều tỉnh đóng góp và đi cùng để có dịp bên nhau học hỏi đạo đạo đức nên tôi liên lạc với những huynh đệ  quen thân kêu gọi sự ủng hộ tinh thần và tài vật. Kết quả như ý, được đồng đạo ở nhiều tỉnh nói trên chấp nhận lời mời.
Nghe qua tôi liền hỏi: có thể giới thiệu cho tôi gặp các vị đại diện ấy được không? Được _ Mười Nghĩa trả lời.

Tấm hình có bảy vị chụp chung trước sân chùa Phước Sơn: Trần văn Sơn, Trần văn Quyền, Nguyễn Thị Trúc, Võ thị Ngọc Trinh, Lê thị Thắm, Trang thị Bá và một nữa tôi không biết tên, là những vị mạnh thường quân tốt bụng có tâm quyết giúp đời săn sóc tận tình những người bệnh tật nghèo khổ nếu cần họ, theo đoàn họ tích cực với những hạnh cách vì tha nhân, chen vai vào công việc nấu ăn, đãi đằng rất là chu đáo. Họ đóng góp, vận động thêm bạn bè, thân nhân hoặc đại diện cho mạnh thường quân của họ.
Tôi muốn có sự phân biệt giữa mạnh thường quân và vị đại diện cho mạnh thương quân. Mạnh thường quân là người trực tiếp móc tiền túi mình ra giúp đời, giúp người nghèo đói bệnh tật, giải quyết một phần nào cuộc sống khó khăn cho những người bất hạnh, nghèo khổ bơ vơ, để kẻ bị lôi vào hoàn cảnh không may mắn có thêm sức mạnh mà vượt khó, tìm đến bình an cuộc sống. Đại diện cho mạnh thường quân bởi mạnh thường quân nầy bận công việc hay lý do nào đó hoặc Việt Kiều chẳng hạng từ bên kia bờ đại dương không thể về Việt Nam đi cùng chúng ta để trực tiếp đem tài vật của chính mình đưa tận tay cho đồng bào bị nghèo khổ bao vây, hành hạ. Nhưng vị đại diện cho mạnh thường quân trước giờ có theo dõi thấy người ta đặt trên hai tiêu hướng: một là thân nhân, hai là bạn bè đầy lòng tin tưởng, cho dù là thân nhân hai bạn bè đều phải đặt vào một điểm chung là biết cẩn trọng danh dự mình. Đúng đối tượng cho người có vàng muốn chọn mặt gởi vàng không một chút e ngại.
Sau khi gặp gở từng vị tôi mới biết xuất sứ của số tài vật mà đoàn cứu trợ mang đi cấp thí cho bà con vùng ngập lũ có cả hai: Mạnh thường quân và người đại diện cho mạnh thường quân.
Như quý vị biết, Việt Nam ta từ sau biến cố 30-4-1975 đã có nhiều người ra ngoại quốc, vì họ không hài lòng sống chung với một nền chánh trị không quen… Buộc phải xa quê cha đất tổ thì tình thương quê hương và đồng bào chủng tộc họ sẽ mang theo nổi nhớ nhung đó làm chất liệu để bắt đầu vào cuộc sống mới có một nền chính trị vừa lòng càng không thể quên ngó về quê cha đất tổ. Làm ăn có tiền, dù ở phương trời xa cách nhưng tấm lòng yêu non sông tổ quốc Việt Nam trải dài bao năm tháng vẫn còn nóng hổi trong tim; nghe tin đồng bào mình ở quê nhà gặp nạn, bệnh tật… thì gởi tiền về giúp đỡ. Tình người Việt, dù gặp hoàn cảnh trái ngang đẩy đưa đến cùng trời cuối đất tấm lòng vẫn nhớ về nơi chôn nhau cắt rún, ở đó có người sanh ra mình, đồng bào cốt nhục của mình.
Tôi biết trong đoàn có hai vị đại diện cho mạnh thường quân người Việt hải ngoại, tôi hy vọng những thân chủ của nhị vị đọc được tin nầy, thấy hình người đại diện cho mình trực tiếp phát quà cứu tế đúng mục tiêu chắc sẽ hoan hỉ lắm!
Nói bảy vị trên đây là nói lên sự tiêu biểu chứ tôi biết hầu hết các thành viên trong đoàn ít nhiều đều có đóng góp tài vật và công sức, nhứt là những anh chị em có trách nhiệm lo các bửa ăn cho đoàn và không chỉ là nấu ăn quý vị còn ra công khiên vác hàng cứu trợ từ trên xe xuống, khuân đi vào điểm phát quà, quý vị làm việc vất vả thấy là thương được chứ không đợi nói những lời chuốc ngót nghe được lổ tai mới chịu thương.
Tưởng cũng nên thông báo để quý bà con có đóng góp tài vật cho chuyến cứu trợ nầy mà không đi cùng tiện dịp theo dõi, quan sát việc làm của chúng tôi. Số tài vật đem đi cấp phát miễn phí không có ngoại trừ, tất cả đều đi và đến đúng mục tiêu. Trưởng đoàn nói trước với tôi về chuyến đi nầy: Có vị mạnh thường quân bao hết tiền mướn xe thí cho đi công tác từ thiện, hành trình đến đâu, nếu nghỉ đêm ở khách sạn từ-bi là không đóng tiền, bà con nào muốn cúng dường cho nhà chùa bao nhiêu là tùy hỷ, không có cũng chẳng sao. Nếu ngủ ở khách sạn thứ thiệt thì chơi kiểu Tây ma róc (tự móc túi ra), tiền ăn cũng do các thành viên trong đoàn đóng góp. Tất cả tài vật bà con gởi đem bố thí thì phải đem bố thí đủ số.
Tôi rất vui khi nghe cách làm từ thiện như thế nên tôi sẵn sàng ủng hộ tinh thần kèm theo một ít vật chất hòa nhập một chuyến.

Khách Sạn Phương Nam 18 giờ 25 ngày 30/12/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét