Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

HÃY TIN TƯỞNG PHẬT TRỜI…

bùn, dất, đá tuôn như vậy

Có phải vì tôi rất tin tưởng Phật Trời nên đã cưu mang trong lòng bất cứ lúc nào sự giúp đở của các Ngài không? Tin tưởng Phật Trời là chánh tín nhưng nếu nguyện vái không công bằng và sự ăn ở không lương thiện mà hy vọng Phật Trời cứu độ là mê tín.
Học Phật của PGHH dạy rằng “Hãy tin tưởng Phật Trời và cầu nguyện các đấng thiêng liêng ban bố phước lành cho nhân chủng”. Xét ở đời những thành tựu về mặt giàu nghèo có thể hoàn toàn do bàn tay khối óc của con người làm nên nhưng thành tự về sự an nhàn, vượt qua tai nạn phần lớn là do sự chủ động của bộ máy nhân quả mà những người kiêng nể Trời Phật cho rằng các Ngài có thẩm quyền quyết định số mạng hay vận mạng chúng sanh bằng cán cân nhân quả đến với bất cứ ai. Người có tín ngưỡng tôn giáo van vái Phật Trời độ mình và độ khắp cả chúng sanh là lẽ đương nhiên. Nên qua tu thân hành thiện hành giả tự sửa tâm tánh, khắc phục những khó khăn mà hậu quả của lúc không tu gây nhiều sóng gió cuộc đời. Dẹp an sóng gió để cho thuyền vững vàng qua bờ giác ngạn, hoặc sự níu trì của vật dục cám dỗ, khiến xui trên đường về Tây Phương, thượng lộ không được bình an. Bên cạnh đó hướng về các đấng thiêng liêng cầu nguyện các Ngài ban bố phước lành cho nhân chủng vơi bớt sự làm tội và hưởng tội, giúp thêm sức mạnh tinh thần vượt qua khổ ải của mọi thứ cám dỗ và thử thách để đồng tu đồng tiến tới mục tiêu.
Hôm đi khảo sát những hộ bị thiên tai ở xã Lại Sơn, Hòn Sơn Rái, trên đường làng ven biển tôi tiếp chuyện khoảng chục dân địa phương những người có lòng tin tưởng Phật Trời và trước thảm cảnh mưa tuôn nước đổ, đất đá từ trên sườn núi cao lăn cù xuống nhà dân làm hư hao tài sản, nhà cửa, ngập lục đường sá, có người buồn bả nói giọng chán đời: Hòn Sơn Rái từ cổ chí kim vốn bình an về thiên tại địa ách mà nay chịu lâm trận ngặt nghèo, chắc là sự báo hiệu ngày tận thế, hủy diệt trái đất…
Họ nghĩ, do quyền năng của Phật Trời làm ra thiên tai để thức tỉnh người đời, còn sự tin tưởng ấy có dẫn họ đến sự ăn hiền ở lành cầu khẩn Phật Trời cứu độ hay không là chuyện khác. Nếu như tin tưởng Phật Trời với đúng ý nghĩa mà tâm tánh đổi thay từ hung ác trở nên hiền lương đức hạnh, thương mình thương người, giúp mình, giúp đời ra khỏi mười điều ác và khiến mười điều ác trở thành mười điều thiện, thêm khẩn vái Phật Trời nữa thì giống như thuyền đi nước xuôi gặp gió cũng thổi xuôi dòng, nổ lực ít, thành công nhiều. Nếu tin tưởng Phật Trời chỉ bằng cái miệng thôi, hành động đi ngược lại sự giáo huấn của Trời Phật các Ngài, ngược lại sự lợi ích phổ độ chúng sanh thì sự tin tưởng ấy không đem đến kết quả tốt.
chủ nhà đang xúc dọn đất đá

Đặc biệt, tôi đến một căn hộ cất ở lưng chừng núi, mưa trên đồi cao tuôn chảy lở đất lẩn đá, đất bằng bị xoáy mạnh thành cái mươn nước đổ ngay xuống nhà. Nhưng cách còn khoảng hai thước đụng vách nhà thì nguồn nước đổ tuôn ra hai ngả, qua phía hông phải hông trái của căn hộ nói trên. Coi thì dữ mà dữ đã hóa lành, rốt cuộc căn nhà không bị hề hớn gì. Tôi đi tới đi lui, qua bên nây bên kia khảo sát hiện trường, nghĩ rằng, với sức nước chảy, đá tuôn cái kiểu nầy mà nguồn nước không tẻ tránh, có 5 cái nhà như vầy tạo nên sức kiên cố cũng phải tiêu tan thành vật vụn. Nhìn địa thế không có vật cản làm suối nước rẻ nguồn, tôi nghĩ có bàn tay vô hình nào đứng trên đầu, phất cờ lệnh, sắp đặt chuyện dữ hóa lành nầy.
Còn một điều lạ không mấy kém, nhà nầy có đúc cái bồn chứa nước xài, nằm ngang với vách sau của nhà. Giửa vách nhà và bồn khoảng cách chừng 4 thước, người ta để ở đó một cái mái vú (lu chứa nước bằng sành) lấy từ trong bồn ra xài cho tiện; đất, đá, nước, tuôn xuống kẻ giữa cái bồn và nhà tất nhiên là thổi ngay cái lu ấy, đất đá nước tuôn với cường độ mạnh khiếp cây cối trồng lâu năm trong vườn còn bị bức tử, tróc gốc ngả lăn mà bồn nước, lu chứa nước và nhà đến tàn cuộc thiên tai đều không bị hề hớn gì, cái mái vú bị lũ đẩy đi xuống gần mút vách nhà trước thì dừng lại, đất đá ngâm nửa thân cũng ở lì đó mà chịu trận, bám chắc như keo hồ, nhắc không nhún nhít. Tôi nghĩ chiếc lu bằng sành bở rẹt chỉ cần một cục đá nhỏ phóng mạnh vào là bung ra thôi. Nhưng đá bay vùn vụt, nước chảy ù ù mà không hề có cục đá nào dám đụng mạnh cái lu nên nó bình an vô sự, không một vết trầy xước. (Tôi nghe nói) Cho đến ngày 20 tháng 8 âm lịch, tức sau vụ mưa tuôn núi lở 5 ngày, đất đá ngậm phân nửa lu như đã nói trên phải nhờ nhiều thanh niên có sức đào mới đem được nó lên đưa lại vị trí ban đầu.
Quan sát xong các thứ bên ngoài tôi vào tiếp chuyện với ông chủ nhà, tên họ Nguyễn văn Trang. Thấy trong nhà có thờ ngôi Tam Bảo tôi chợt nhận ra một điều khiến tôi phải tin có Phật Trời hộ độ tai qua nạn khỏi trong vụ lở đất đá trên núi tuôn xuống nhà Ông, đúng như suy nghĩ ban đầu của tôi là có bàn tay vô hình nào đứng trên đầu, phất cờ lệnh, sắp đặt chuyện dữ hóa lành). Tôi hỏi qua câu chuyện thiên tai vừa mới xảy ra, ông tường thuật như sau:
Từ lâu rồi tôi tập có thói quen thức 4 giờ sáng, thắp đèn hương cúng nguyện Phật Trời, nhưng từ hôm 14 tháng tư âm lịch Trời cứ mưa suốt, lúc nhỏ lúc to không trừ ban đêm khuya khoắc. Tiếng mưa rơi và sự lạnh lẽo đã làm tôi thức sớm hơn, lúc 3 giờ sáng ngày rằm. Tự dưng tôi thấy lòng lo ngại như sắp có chuyện gì đó sắp xảy đến, gần 4 giờ, tôi nghĩ ngồi không làm gì, cúng lệ sớm hơn chút cũng được mà. Cúng xong trong nhà, tôi ra bàn thông thiên, Tôn chỉ cúng bốn hướng mà mới có hai hướng tôi bổng nghe tiếng ồn ào lạ vụt tới, tiếng gió mưa suốt sáng giờ có thêm tiếng thét vang rền rền, nước chảy đá tuôn rổn rảng xung quanh và cửa sổ phía sau nhà cao hơn một thước bị nước tuôn vào, bổng chóc nhà ngập linh láng, tôi ngưng cúng nguyện cởi áo choàng dà ra muốn không kịp, bây giờ đổi cúng nguyện bằng niệm lục tự Di Đà, niệm niệm liên tục, có dọn dẹp bận rộn cở nào là tay chân, tôi vẫn duy trì niệm Phật có lúc ngoài miệng có lúc trong tâm cho đến tan cuộc mưa đổ đất tuôn. Nước hết leo lên cửa sổ sau nhà nhưng còn chảy gắt và tiếng gào thét của dòng chảy độc quyền át đi tiếng gió quyện rừng. Tôi nôn nóng quá đi! trong nhà nước bùn dơ dáy không thẳng hãy tính, vội bước ra hông trái mà nhìn sau vườn, miếng đất bằng của mình thoắt chóc đã trở thành con kênh dài ngoằn ngoèo và cái mái vú để sau hè, hôm qua đầy nước sao lại trôi nổi dễ dàng tới đây còn nguyên vẹn, như một phép lạ…

Tiếp chuyện với ông Nguyễn văn Trang và nhìn vào hoàn cảnh của nhà ông, về nhà mấy ngày qua mà lòng tôi còn đọng lại dư âm những lời ông nói. Niềm tin Trời Phật đối với ông là khuôn vàng thước ngọc, là an nhàn vô sự, là bờ bến tự do cho ông sở nguyện sở cầu để lòng không phôi pha về niềm tin tôn giáo, càng gặp khổ khó niềm tin Trời Phật càng dâng cao. Cả đoàn đi cùng tôi nhìn vào cảnh tượng đất lở đá lăn nước tuôn xuống nhà ông Trang đều có ý nghĩ như nhau: Đất lở đá tuôn từ trên núi cao thẳng xuống nhà Ông Trang, lượng nước đất đá khổng lồ tuôn nhanh như vậy, đất bằng thành mươn sâu, cho dầu có 5 ngôi nhà như nhà của ông chung lại sức cứng cũng không ngăn nổi sức tàn phá của cái cường độ nước lũ hung tàn. Nhờ trong nhà có thờ Tam Bảo với nguyên vẹn tấm lòng tin Trời tưởng Phật của ông, gặp tai nạn từ xa đưa tới ông cúng nguyện Trời Phật độ chúng sanh, niệm Phật liên tục mà việc dữ hóa lành, tưởng chừng như Phật Trời đến dùng phép mầu tách hai dòng nước qua hai bên hông, đổ xuống đường, ra biển, nhà có bị bùn làm bẩn nhưng bình an vô sự.
Trước mắt chúng tôi đã thấy có xảy ra chuyện đất lở, đá tuôn, nước đùa như thế, người ta nhờ có lòng tin tưởng Phật Trời sống cuộc đời ăn hiền ở lành, nguyện cầu cứu độ mà thoát lầm than tai ách. Rất đúng như lời Đức Thầy dạy:
“Lòng sáu chữ nhớ không có ngớt
Thì nạn tai cũng thoát như không”
“Chữ  Lục  Tự trì tâm bất diễn,
Thì lâm nguy có kẻ cứu mình.”
Đọc qua lời dạy trên và nhìn “nạn tại cũng thoát như không” của nhà ông Nguyễn văn Trang là sự thật đã được chứng minh, vậy tôi xin khuyên hết bà con, những ai không tin phép mầu của Trời Phật hãy tin tưởng để từ đó ăn hiền ở lành nguyện cầu  sự cứu độ của Phật Trời.

13/10/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét