Thứ Tư, 2 tháng 5, 2018


DỰ MỘT LỄ TANG
Hôm nay 17 tháng 3 năm Mậu Tuất 2018 tôi được mời đi dự buổi lễ an táng cho nữ đồng đạo Lê Thị Chuyền. Chủ gia lên lịch 2 giờ chiều là cử hành tang lễ. Tôi đến đây lúc 9 giờ sáng, thân nhân trong nhà nghĩ tôi là người quen lâu nên mấy lược yêu cầu tôi viết tiểu sử người quá cố nhưng tôi đều từ chối. Mãi đến gần 11 giờ trưa, có một người gặp tôi nhắc qua về hạnh cách của đồng đạo Lê thị Chuyền và yêu cầu tôi viết tiểu sử, người ấy nhấn mạnh rằng: nếu không thì thiệt thòi lắm. Nghe lời mời thiết tha và sự phân tách có cơ sở tôi không sao cưởng lại sức cương quyết của vị nầy nên chấp nhận yêu cầu. Viết khoảng một giờ đồng hồ là xong bản nháp với nét chữ thật dối khó đọc, tôi tranh thủ đến tiệm máy vi tính, để không bị phiền phức về những nét chữ dối khó biết tôi ý kiến là để tôi đọc, cứ lo mà bấm phím. Đánh máy xong liền in ra một bản. Hoàn tất đem văn bản về nhà lễ vào lúc 1 giờ chiều. Thời gian còn một tiếng đồng hồ nữa, tôi ngồi nói chuyện với một số đồng đạo thì người có trách nhiệm hướng dẫn chương trình đến mời tôi ra ngoài có chút chuyện, tôi liền theo ra chỗ ít ồn ào, chú ấy nói: Qua nhiều ý kiến của đồng đạo, họ bàn không nên độc bài tiểu sử của đồng đạo Lê thị Chuyền do ông viết, mong ông thông cảm.
Tôi thấy tiếc cho cái công của mình, đeo đuổi suốt hai giờ đồng hồ bị bỏ ngang, vô nghĩa. Tiếc nhưng cũng đè lòng cho câu chuyện đi qua. Ai có ngờ đâu, chừng bắt đầu vào lễ người hướng dẫn chương trình thốt lời kính thưa chánh quyền thì tôi hiểu ngay nguyên nhân bài viết của tôi bị loại. xong lễ an táng, tôi lại cửa lấy cái túi đựng áo cúng ra về, nhiều đồng đạo đứng ở mép cửa chận tôi lại hỏi nóng:
Chúng tôi hờm nghe đọc bài viết của anh về tiểu sử của chị Lê thị Chuyền, công việc đã hứa trước mà cuối cùng không có là sao vậy?
Tôi đáp:
Vị hướng dẫn chương trình kêu nói với tôi rằng: Nhiều đồng đạo không hài lòng về bài viết của tôi nên ban tổ chức xin miễn cho đọc. Nghe qua có người thắc mắc:
Thế trong đó anh viết điều gì mà người ta không chịu?
Tôi trả lời:
Nói về tiểu sử thì phải có hai phần chính: Thân thế và sự nghiệp. Tôi bảo rằng đồng đạo Lê thị Chuyền phát tâm tu hồi năm 1973, lúc đó 21 tuổi. Vì muốn tu tiến đồng đạo Chuyền xin phép song thân ra cất nhà nhỏ ở riêng để sự công phu dễ dàng theo ý muốn. sống đời độc thân mỗi ngày một bửa cơm rau đạm bạc. Không bận lo giàu nghèo, cũng không bị kế sinh nhai chi phối, vị nầy dồn hết thời gian vào sự niệm Phật, xem giảng kệ của Đức Phật, Đức Thầy nhờ thế mà hành đạo tinh tấn, có nhiều hạnh cách tốt về việc tu tâm dưỡng tánh.
Tu hành ngon lành như vậy, bổng 30 tháng 4 năm 1975 một nhà nước mới ra đời, đạo và tín đồ PGHH không còn duyên may họat động, tín đồ không được sự giúp đở, nương cậy của giáo hội mà tiến thân, tinh thần cầu tiến bị giảm xúc, sự thật ấy đã dẫn đồng đạo Chuyền đến lạc lỏng ngả ra đời, có chồng sanh con. Cho đến năm 1999 nhà nước đổi mới chính sách, ký phép cho đạo PGHH được hoạt động. Trông vào các sinh hoạt đạo sự của sau 1999 thấy mà ham nhưng tiếc mình giờ đã có chồng có con không được tự do sinh hoạt đạo sự như thuở độc thân. Tuy vậy đồng đạo Chuyền quyết tâm bù đấp những lỡ lầm trong thời quá khứ nên cố gắng vượt lên mức cao tứ thời hành đạo. Lúc đó cất nhà trong đất ruộng, giữa trưa hè trời nắng chan chan, mồ hôi ước đẩm nhưng đồng đạo vẫn duy trì công phu mỗi ngày. Nhà có nhiều ruộng đất, đời sống dư giả nhưng đồng đạo Chuyền không dựa trên sự giàu có mà thay đổi ước lệ cũ, ăn mặc đạm bạc thô sơ, dư tiền thì đem tiền đi bố thí.
Khi cầm bút viết về giai đoạn có tính lịch sử nầy, tôi đã chủ tâm nhúng nhường lắm rồi. Như quý vị biết, nhà nước rõ ràng, sau 30 tháng 4 năm 1975 đã ra lệnh triệt tiêu tôn giáo mà tôi chỉ dùng từ nhẹ nhàng: tín đồ PGHH thiếu duyên may đã không được sinh hoạt đạo sự qua hệ thống giáo hội. Nói vậy là tôi đã nhường hết sức nhường còn gì sợ mà không dám cho đọc chứ? Có đúng là “Thiếu duyên may” trong những bàn tay đầy quyền lực không?
Đồng đạo Chuyền thật sự có té ngả rồi đứng lên một chách nhanh chóng, mạnh mẽ, nếu không trình bày sự mắc mớ của năm 1975 với nguyên nhân của nó thì làm sao thấy được sự mạnh mẽ và cách hành đạo cương quyết làm nổi bật ý nghĩa phục thiện lỡ lầm của vị nầy.
Tôi trình bày xong, nghe qua ai cũng tiếc, một tiểu sử đáng được thắp sáng đã bị bỏ tối bởi người hướng dẫn chương trình kéo mời chánh quyền vào cuộc làm cơ hội loại bỏ hợp lý bài viết về tiểu sử của đồng đạo Lê thị Chuyền.
Dưới đây tôi cho đăng tiểu sử đồng đạo Lê thị Chuyền với hình thức chụp ảnh lại một bài viết. Vì sợ không kịp giờ vào lễ, người đánh máy báo xong tôi vội vàng cho in ra, không kiểm lỗi câu, lỗi ý, lỗi chính tả, mong bạn đọc thông cảm. Dụng ý của tôi là chứng minh những vì tôi viết là sự thật, không nói chánh quyền triệt tiêu tôn giáo mà vì tôn giáo và tín đồ PGHH “thiếu duyên may” mới không được tự do hành đạo và sinh hoạt đạo sự, nhẹ nhàng như vậy sao lại sợ mất lòng.








                     03/5/2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét