NGHI VẤN 3
NHÓM HỌC GIÁO LÝ PGHH
BUỔI
HỌC THỨ 14
NGHI
VẤN : ẤY VỀ PHẦN TÀ (trong chánh tư du
Hỏi : Đức Thầy có câu “Đạo chồng
vợ thuận hòa cho đến thác” hoặc “Rán giữ gìn luân lý tam cang, tròn
đức hạnh mới là báu quí.”Một trong tam cang là phu thê cang. Chẳng
phải Đức Thầy bảo trọn với đạo vợ chồng là báu quí sao? Nhưng dạy
về chánh tư duy Ngài lại cho nghĩa vợ chồng là phần tà. Xin nhờ Ông
giảng viên lý giải về điểm bất đồng nầy?
Đáp : Đức Thầy dạy “đạo chồng vợ
thuận hòa cho đến thác” là nói lên tinh thần đạo làm người. Chúng ta
tu đây là tu theo đạo Phật, không phải Thánh Giáo Hòa Hảo, Tiên Giáo
Hòa Hảo, Thần Giáo Hòa Hảo mà là Phật Giáo Hòa Hảo. Trong PGHH có
4 ngôi dạy đạo mà Phật Giáo là chủ trì, Thánh giáo Tiên giáo Thần
giáo cũng phải núp dưới là cờ đạo Phật chịu chung cái tên Phật
Giáo Hòa Hảo.
Dù tu Phật nhưng ở tại gia cư sĩ
sống với nhiều người trong đó vợ chồng con cái chung đụng nhau dễ hay
rầy rà to tiếng, chưởi mắng, đánh nhau. Ngoài ra, có khi chồng hay vợ
lén lút ngoại tình hoặc nghi ngờ lén lút ngoại tình, khiến trong
nhà sanh giặc, mất hạnh phúc. Cặp vợ chồng mất hạnh phúc sẽ có
thêm nhiều người trong nhà mất hạnh phúc; nếu sự việc dẫn đến ly hôn
thì con cái sẽ thiếu tình thương; theo cha thì thiếu tình thương với
mẹ, còn theo mẹ là thiếu tình thương cha. Như vậy cũng chưa dừng còn
kéo thêm nhiều nhà nhiều người trong thân tộc họ hàng bên vợ, bên
chồng lo lắng.
Để tránh đi sự bại hoại hư hèn đó
thánh nhân dạy cho cái đạo vợ chồng là trọn đời thương nhau, khổ khó
mấy cũng thương nhau và cùng nhau vượt khó. Không vì nghịch cảnh,
nghịch lòng mà sanh tâm chán ghét rồi kiếm mối tư tình dẫn đến hôn
nhân tan rả. Đức Thầy có câu:
“Khuyên trai gái học theo Khổng Mạnh
Sách thánh hiền dạy đạo làm
người.
Xem truyện thơ chẳng biết hổ ngươi,
Mà là thói Điêu Thuyền, Lữ Bố.”
Vợ chồng không thuận hòa gây tác
hại rất lớn nên thánh nhân dạy ra luân thường đạo lý cho vợ chồng
hòa thuận, xóm làng yên ổn, xã hội không có kẻ ác ngoại tình ghen
tuông giết hại. Đức Thầy mượn ý thánh nhân mà khuyên chồng vợ thương
nhau hòa thuận trọn đời, một vợ một chồng là chánh dâm và trai gái
không được quan hệ tình dục khi chưa có lễ cưới hỏi. Đạo Nhân chỉ
chừng ấy thôi nữa sau chết sanh về đâu trong lục đạo luân hồi đạo nhân
không cần biết.
Đạo Nhân trai có tam cang: Quân thần
cang, phụ tử cang và phu thê cang, rất coi trọng ơn quân vương, đã đề ra
quân thần cang là cang đứng đầu, quan tâm đến quốc gia đồng bào và có
năm thứ trách nhiệm: Thầy trò, vua tôi, phu thê, phụ tử, bạn bè.
Những điều nầy tốt cho gia đình, xã hội, quốc gia mà phu thê đứng ở
vị trí quan trọng làm tốt cho gia đình xã hội thái bình an lạc.
Kính thưa chư quý đồng đạo! Đạo
Phật, nếu nói có quốc gia thì quốc gia không phải ở cõi thế gian
nầy mà là An Lạc Quốc. Chẳng phải ta thường đọc câu “Mãn kiếp hồng
trần sanh lạc quốc” đó sao! Như vậy đối với những ai muốn tu hạnh giải
thoát không cần xậy dựng hôn nhơn theo chánh dâm và nghiêm cấm quan hệ
gái trai ngoài hôn nhân. Trên đường về Phật tình dục là chướng ngại
lớn nhứt trong các chướng ngại thì đừng nên đặt để sự có mặt của
nó mà nói nó chánh hay tà. Đạo phật với tiêu hướng giải thoát sanh
tử, dầu người ta có được giang san đất nước biết nó hửu hình sẽ có
ngày hửu hoại, khi đã tu hành thấy cái giang san ấy làm chướng ngại
con đường giải thoát là phải bỏ, điển hình như thái tử Sĩ Đạt Ta
của nước Ấn Độ và vua Trần Nhân Tông Việt Nam.
Những vì thuộc tà tư duy, không
phải chỉ có nghĩa vợ tình chồng mà là tất cả những gì làm chướng
ngại là phần tà, nghĩa vợ tình chồng là một phần trong tà tư duy
nhưng tác hại mạnh hơn hết.
Ta nên nghiệm kỷ lời dạy với đầy
đủ phân tích của Đức Thầy “ Sanh ở trong trần, con người thường hay
bị các thị dục cám dỗ: lợi danh, quyền tước, nghĩa vợi tình
chồng…; cái tư tưởng đã rù quến tâm trí mãi mãi quay cuồng vào
những sự ấy, không thế nào thoát ly ra được. Ấy về phần tà.” Sau
chữ “tình chồng” Đức Thầy bỏ dấu chấm lửng …; là còn nữa còn nữa
v. v… Cái tư tưởng rù quến tâm trí mãi mãi … rồi còn quay cuồng nữa chứ! Quay cuồng
là không đứng vững, không tỉnh táo, trên đường về Phật mà không tỉnh
táo là quá chướng ngại, Không còn gì để phủ nhận “vào những sự ấy”
nó thuộc về phần tà, để sau cùng đi đến kết cuộc là “không thế nào
thoát ly ra được”, bảo chúng nó là phần tà là quá đúng đi chớ !
Tôi xin phân biệt “phần tà” với
“tà” là hai điều khác nhau. Tà đối chánh, chánh là ngay thẳng, trung
trực; tà là công quẹo, gian ác; còn “về phần tà” nó không nhứt
thiết là tà đối với chánh. Qua giải thích của chánh tư duy về phần
tà, cách giải thích hoàn toàn Phật Giáo, không bàn việc tu nhân đạo mà
nói tà dâm hay chánh dâm, và nó không tạo sự gian ác nào quá đáng
như giết người cướp của cũng không lấy trộm hay dùng khẩu nghiệp hại
ai mà chỉ là ra sức cám dỗ về lợi danh, quyền tước, nghĩa cợ tình
chồng… cho người ta đam mê những thú vui giả tạm tu không được nữa.
Lúc nảy tôi nói với quý vị tình
dục là chướng ngại bậc nhứt trong các chướng ngại có thể quý vị
bị cột bởi hôn nhân không hài lòng; tôi dựa vào Kinh Phật nói “Dâm tâm
bất trừ trần lao bất khả xuất”( nếu còn lòng dâm dục thì đừng mong
thoát luân hồi trong lục đạo) “Ái bất trọng bất sanh Ta Bà, niệm bất
nhứt bất sanh Tịnh Độ” (không nặng tình yêu đương sẽ không sanh trong
cõi Ta Bà, niệm Phật không nhứt tâm sẽ không sanh sang Tịnh Độ). Bởi
ta còn lòng dâm dục nên mới đầu thai lên cõi hồng trần; lỡ một kiếp
bị ái dục lôi cuốn sanh lại thế gian thì thôi lo tu dứt ái, đừng để
vướng vào “nghĩa vợ tình chồng” niệm Phật không nhứt tâm không phải
một lần mà hai lần trầm luân trong lục đạo. Nếu hạt giống ái dục
trong người còn sanh, tất nhiên sẽ bất sanh Tịnh Độ mãi.
Người xưa có câu “Không thể lý luận
được với con tim: một là phải đập cho nó tan nát ra hai là phải chìu
theo ý nó ”. Hãy đập chết hạt giống ái dục ngay trong tâm mỗi khi
thấy nó xuất hiện, đừng ở đó lý luận khơi khơi với nó cho mất công.
Đức Thầy viết bài “Cảm Tác” trong đó có những câu chỉnh sửa những
ý nghĩ sai lầm của Ông Ký Lục Ngọ:
“Tỏ lời tâm huyết lâm ly,
Mong ai ngộ nhận quyết nghi duyên
trần.
Trách lầm mang nghiệp vào thân,
Chỉnh e vai vác Thánh Thần chép
biên.
Phận ta nối gót Phật Tiên,
Ngợi khen cũng mặc điêu huyền cũng
hay.”
Đức Thầy vạch sáng tâm trạng của
người chân tu cho Ông ấy biết:
“Sa môn chí những tín đồ
Mai dong cản mối tựa hồ gớm ghê.
Một là gây nghiệp trần mê,
Hai là tan nát phu thê một đời.
Lòng ta trong sạch người ơi,
Người sao chẳng xét luận lời phi
ngôn”.
Sa môn là vị giữ gới làm Tăng xuất
gia tu hạnh giải thoát cho đến hạng tín đồ tu tại gia bình thường
không được làm mai, cũng không được cản mối người ta nên duyên chồng
vợ. Cũng đừng lý luận phải trái của việc vợ chồng, chọn một trong
hai con đường: một là vươn vấn cõi hồng trần chọn phu thê ân ái, hai
là quyết một đời nầy đập nát hạt giống ái không còn vì để phát
sinh dâm dục. Người đã thanh đâu còn ham tục mà đi chọn tục.
Kính thưa chư đồng đạo hiện diện!
Qua sự trình bày của tôi nếu vấn chủ không còn điều thắc mắc thì
xin cho qua câu hỏi khác.
(Còn tiếp)
18/5/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét