KHẤN TÂM THƯ
Con xin cúi kính Đức Thầy vì Ngài đã ban bố giáo lý
nhiệm mầu độ thoát chúng con vượt qua biển mê sông khổ. Trên đường vượt sông mê
sang bờ giác, biết chúng con mang tấm thân tứ đại thì sẽ gặp bệnh chướng, Ngài
đã ban bố thêm cho chúng con ba bài thuốc trị bệnh để thân thể mạnh khỏe, đủ
sức lướt qua sóng gió trên đường dài về cõi an vui của chư Phật.
Lương Y Bùi Thị Cưng Thủy Trâm cho đồng đạo Lê Minh Triết
Xin Cúi Kính.
Thành kính hương linh đại lão đồng đạo quá cố Trần Minh
Thiệu. Rất tôn vinh Ông là người có sáng kiến về Y Học. Trong khi đọc Sấm Giảng
Giáo Lý thấy Đức Thầy dạy:
“Có
đau thì thuốc đó mà,
Dòm
trong bảng chữ về nhà kiếm cây.”
Kiếm được các loại danh dược trong toa thuốc, Đức Thầy
không chỉ là nấu uống, hay xay bột làm ra thuốc tán, thuốc hoàn mà dùng, nhưng
trong kinh nghiệm, Ông dám đem thuốc ba bài chế ra thuốc tiêm, độ bệnh rất tiện
lợi mà còn kết quả tốt. Tôi thật bái phục.
Xin Thành
Kính.
Kính thưa chư đồng đạo trong và ngoài nước! Xin quý vị
hoan hỷ cho phép tôi bày tỏ nỗi vui mừng của tôi – một bệnh nhân – bị chứng đau
nhức khó chịu lại được hết bệnh hoàn toàn nhờ trị liệu thuốc ba bài của Đức
Thầy, và cũng xin quý vị hoan hỷ cho phép tôi bày tỏ sự diễn biến rất tốt cách
sử dụng thuốc của Đức Thầy qua phương pháp thủy châm của đại lão đồng đạo quá
cố TRẦN MINH THIỆU. Sau cùng, xin quý vị hoan hỷ cho phép tôi bày tỏ những mong
ước ba bài thuốc của Đức Thầy được đem sử dụng một cách trân trọng trên toàn
cầu.
Xin được hoan
hỷ.
1.- Bày tỏ sự vui mừng.
Hơn bốn tháng qua tôi bị mang chứng bệnh “Thần Kinh
Tọa”, trong người đau nhức khó chịu, đi, đứng, nằm, ngồi đều không yên. Dùng
bữa phải đứng hay ngồi trên ghế cao, thế ấy cũng đau nhưng còn rán chịu được,
tuyệt đối không thể ngồi chồm hổm hay xếp bằng. Nhà tôi có hai cầu vệ sinh bàn
trệt, mỗi lần đi cầu như bị điều tra, tôi phải quỳ hai đầu gối, dựng thẳng
lưng. Sau một tuần lễ bị hành tội, tôi nhờ kêu thợ lại đập một trong hai chiếc
cầu trệt, đặt lên cây cầu ngồi cao như ngồi trên ghế, cho dễ chịu một chút.
Về việc trị bệnh, mới đầu tôi chỉ sử dụng một trong ba
bài thuốc của Đức Thầy qua hình thức thuốc tán, chỉ cầm cự cơn đau nhức, sau
nhờ huynh đệ có tay nghề lương y từ thiện, chuyên môn tiêm chích thuốc của Đức
Thầy, đến trị bệnh tại nhà vài lần thì chánh quyền địa phương ngăn chận, bắt vị
lương y ra văn phòng Ủy ban Ấp làm việc, sau cùng buộc vị lương y viết
bản cam kết không được tiêm chích thuốc nữa. Khi đã lập nguyện dùng thuốc của
Đức Thầy tôi không dùng bất cứ một món thuốc nào dầu là thuốc Nam, tôi chủ ý
như thế để khi hết bệnh là không một chút nghi ngờ có sự kết hợp của thuốc nào
khác, nhưng nếu trị bệnh ngoài da, nắm dây nhãn lồng hay dây giác (là một thí
dụ) thì có thể.
Thật ra, tôi dùng thuốc của Đức Thầy vào khoảng cuối năm
2002, bệnh gì tôi cũng dùng chỉ một bài bốn thứ lá và bông trang, bệnh nằm suốt
trong mùng mấy ngày thì cũng bốn thứ lá và bông trang nhưng là thuốc tán.
Nhà một mình, tôi bệnh, không thể đi hái thuốc sống mà nấu. Giờ bị chánh quyền
ngăn chận việc trị bệnh bằng tiêm chích, tôi phải trở lại dùng thuốc tán nữa
thôi.
Hơn mười ngày mắc bệnh, có một đồng đạo quen ở cách tôi
chừng 10 cây số, Ông ta là thầy thuốc Bắc cũng khá tiếng tăm, nghe đồn tôi có
bệnh, Ông ta tự ý hốt gởi tôi một thang thuốc trị Thần Kinh Tọa. Nhà tôi sau
đồng, Ông ta nhờ một người ngoài xóm nấu thuốc giùm rồi bưng vào. Tôi xin lỗi
mà chịu phụ lòng Ông ta và phụ công người tận tụy nấu thuốc.
Nhưng, trước mắt tôi, rất nhiều người đau thần kinh tọa
đã bị teo cơ trong khi họ có vào bệnh viện, đi từ Ông thầy này đến bác sĩ nọ.
Tôi hoàn toàn tin tưởng thuốc ba bài của Đức Thầy qua phương pháp thủy châm của
đại lão tiền bối Trần Minh Thiệu sẽ giúp tôi khỏi bệnh. Ngẫm lại, nhà của tôi
không còn có cơ hội để Ông lương y nào dám gan mà đến làm từ thiện nữa, bị bắt
một lần là tiếng đồn ầm ĩ. Muốn được trị bệnh liên tục bằng thủy châm để sớm
lấy kết quả thì phải đi xa mới có lương y chuyên môn. Tôi được tiêm liên tục
trong bảy ngày và mỗi ngày hai lần thì bệnh thần kinh tọa trong tôi phải chịu
“xá Thầy” mà lui sụt xuống. Nhà có công chuyện tôi phải về và tôi tự về chớ
không cần ai đưa rước như lúc ra đi. Sau đó việc chích thuốc thưa lại, mỗi tuần
một lần, rán lắm là hai lần, có khi suốt tuần không có lần nào mà bệnh trong
người tôi giảm dần cho đến hết. Tôi rất vui mừng được thuốc Đức Thầy cứu bệnh.
Xin trân trọng giới thiệu quý đồng đạo, bà con xa gần.
2.- Bày Tỏ Sự Diễn Biến Rất Tốt qua phương pháp Thủy
Châm.
Căn cứ theo quyễn Sấm Giảng Thi Văn của Đức Huỳnh Giáo
Chủ đã ghi:
“VÀI TOA THUỐC NAM MÀ ĐỨC THẦY ĐÃ DÙNG TỪ NĂM 1939 ĐỂ TRỊ
BỆNH CHO BÁ TÁNH THẬP PHƯƠNG”
Còn 33 toa thuốc gọi là “Gia Truyền” thì không phải của
Đức Thầy, nhưng đã qua tay Ngài kiểm chứng, chấp nhận tính hiệu quả của nó “Đã
giao cho anh em tín đồ ở Bạc Liêu hồi tháng 6 dl 1945, trong lúc Ngài đi khuyến
nông”.
Ở ĐÂY XIN BÀN BA BÀI THUỐC CHÍNH CỦA ĐỨC THẦY.
Căn cứ theo bản văn của Ông Trần Minh Thiệu gởi đến Ông
Giám Đốc UNESCO Việt Nam vào ngày 01/01/2008 thì Ông Trần Minh Thiệu thành lập
Bệnh viện từ thiện Phật Giáo Hòa Hảo huyện Lấp Vò tỉnh Đồng Tháp vào năm
1970, nhưng nếu căn cứ theo lương y Nguyễn Thanh Tòng Giám Đốc phòng Chẩn Trị
Chân Thật ở TP.HCM qua bài viết đề ngày 18/9/2006 “QUAN SÁT VIỆC LÀM CỦA LƯƠNG
Y TRẦN MINH THIỆU” thì Ông lương y Trần Minh Thiệu đã bắt đầu sử dụng phương
pháp thủy châm này rất sớm, vào năm 1962 có sự hỗ trợ của Bác Sĩ Trần Lũy và Bác
Sĩ Đào Tuấn Kiệt, Giám đốc bệnh viện đa khoa An Giang ký nhận phục vụ từ thiện
cho bà con tại bệnh viện Lấp Vò suốt 15 năm.
Cứ cho là phương pháp thủy châm của Ông Trần Minh Thiệu
có từ năm 1970 đi, dẫn tới 2008 kể tổng cộng 38 năm, suốt trong thời gian dài
ấy chúng ta ít nghe thấy sự đồn đãi về thuốc hay, thuốc quí của Đức Thầy qua
trị bệnh từ 2008 đến giờ.
Như chúng ta biết, từ năm 1975 về trước 1970 là thời kỳ
tự do của chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa. Thuở ấy chánh phủ rất thương dân, ai vào
nhà thương khỏi phải trả viện phí, thuốc uống cơm ăn no nê. Sẵn đà như vậy dân
khó mà chịu ghé mắt ghé tai qua thuốc Đức Thầy chưa có nhãn hiệu xác định tính
Y Học của ngành chức năng chuyên môn về dược.
Sau 30/04/1975, nhân dân trong nước vừa thưởng thức chế
độ của Ông nhà nước mới đã lâm vào cảnh bần cùng, đói thiếu cơm ăn, đau thiếu
thuốc uống, đáng lẽ là lúc các lương y từ thiện PGHH phải xông ra độ bệnh cho
bà con. Nhưng hềm vì nhân dân chung chịu trong cảnh nghèo túng đến ăn độn
“khoai lang bồ” và “Hút thuốc bằng giấy vò, gội đầu bằng nước tro”. Bản thân
của lương y cũng chịu sự thách thức bởi cái ăn cái mặc tiền đâu để mua sắm các
thứ dụng cụ y khoa. Hơn nữa, thời kỳ nầy chánh quyền nghiêm lắm, luật pháp
không rõ ràng, sơ sẩy bị bắt tội là chết liền. Mãi đến thời kỳ nước nhà mở cửa,
nhà nước Việt Nam bắt đầu có quan hệ tốt với những quốc gia trong vùng Đông Nam
Á không Cộng sản, những quốc gia phương Tây rất trìu mến tự do dân chủ mà ngành
pháp luật của Việt Nam đỡ sắt máu hơn, không còn chuyện hễ hở ra là gài phản
động, tàn quân, Ngụy quân Ngụy quyền giết cho chết phức.
Dựa vào giai đoạn nước nhà mở cửa, các vị lương y PGHH
trở lại tay nghề trong khi đã bị giải tán từ năm 1977, nhắc chừng cho nhau,
sinh hoạt kín đáo, cẩn thận để không bị viết tờ cam kết thôi chích thuốc từ
thiện cho uổng công một đời học nghề. Sự hoạt động của lương y từ thiện PGHH
lớn dần, như văn bản gởi Ông Giám Đốc UNESCO, Ông Trần Minh Thiệu nói rằng
“Thành lập năm 1970 với đội ngũ lương y gần ba trăm người” và hiện nay “Đội ngũ
lương y có phát triển thêm”.
Sau văn bản yêu cầu tổ chức UNESCO Việt Nam giúp đỡ về
thủ tục hành chánh đăng ký sử dụng thuốc ba bài với phương cách chế biến của
Ông Trần Minh Thiệu, ngày 4 tháng 6 năm 2008 Sở Y tế tỉnh Hà Nam chứng nhận y
học ba bài thuốc đạt yêu cầu trong trị bệnh và cho phép sử dụng. Sự kiện này đã
làm cho các lương y từ thiện PGHH nhất là đại lão tiền bối Trần Minh Thiệu rất
vui mừng. Từ khi được cấp phép hoạt động dù chỉ mới một tỉnh Hà Nam nhưng trong
niềm tin bao la của các lương y từ thiện PGHH sẽ làm nên sức mạnh tinh thần để
mọi người tìm đến dùng thuốc ba bài của Đức Thầy thay vì trước kia họ sẵn sàng
cầm một cọc tiền đi vào bệnh viện.
3.- Bày tỏ sự mong ước.
Thuốc ba bài được đưa vào sử dụng theo phương pháp thủy
châm, hiệu quả của sự trị bệnh đạt rất cao. Lương y Trần Việt Cường không phải
là tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo còn động lòng vì thuốc hay, tự nguyện làm chủ đơn
xin phép giùm. Sở Y Tế tỉnh Hà Nam đã chứng thật mẫu kiểm nghiệm thuốc
của Ông Cường là đạt yêu cầu trong việc điều trị bênh nhân. Thế ấy, tôi ước
mong chư đồng mình tiếp nhận sự thật thuốc của Đức Thầy qua phương pháp thủy
châm của đại lão đồng đạo quá cố Trần Minh Thiệu, đã trị hết nhiều chứng bệnh
ngặt nghèo, nợ nần cho đã từ các bệnh viện Tây y hết sanh lộ đến tử lộ, gặp
được thuốc ba bài đã biến đổi nhanh từ tử lộ qua sanh lộ không tốn một đồng bạc
nào.
Lỡ chúng ta “Có đeo bệnh tật vào thân” hãy
trở về khu vườn dược của Đức Tôn Sư. Khu vườn có những thứ lá cây đơn sơ mà trị
bệnh rất là tuyệt diệu. Mong rằng, những lương y, bác sĩ gốc PGHH trong nước và
nước ngoài, theo đuổi ngành y để cứu người thoát khỏi bệnh tử là trách nhiệm
của người có lương tâm nghề nghiệp, cũng nên vì PGHH mà ngó lại thuốc ba bài
của Đức Thầy qua phương pháp thích nghi, rất khoa học của Ông Trần Minh Thiệu, tự
dùng và giới thiệu thêm người dùng.
Trước mắt tôi có vài người bị bệnh ung thư vú, ung thư
tử cung cũng được cứu khỏi hoàn toàn. Mong rằng chư đồng đạo có quen thân với
vị Tiến sĩ y khoa nào, xin hãy vận động Ông ấy cắt mẫu thử nghiệm chứng ung thư
cho toa thuốc hiệu (N) theo nhãn đăng ký của lương y Trần Việt Cường đã được
chế xuất từ bài thuốc bốn thứ lá và bông trang của Đức Tôn Sư PGHH, Sở Y tế
tỉnh Hà Nam chứng thuận.
Rất mong
có sự hưởng ứng của chư đồng đạo.
26/4/2013
Lê Minh Triết
Ghi
Chú: Tác giả bài viết là bệnh nhân được
chữa trị lành bệnh chỉ sử dụng duy nhất ba bài thuốc gia truyền của Đức Huỳnh
Giáo Chủ.
Để biết thêm thông tin cũng như nguồn gốc về phương thuốc gia
truyền ba bài của Đức Huỳnh Giáo Chủ, kính xin quý đọc giả vào xem hai đường
link dưới đây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét