TÂM TƯ GẦN ĐẾN NGÀY ĐẠI LỄ
bàn nhắc nhớ về ngày đại lễ |
Gần đến
ngày đại lễ khai sáng đạo Phật Giáo Hòa Hảo là mừng đạo thêm tuổi,
người đạo thêm tuổi đạo, nhưng tôi cũng cảm nghe lòng lo sợ chuyện
không may xảy ra như những năm về trước. Một số đông đồng đạo vì muốn
cúng lễ theo truyền thống thì phía nhà nước bảo rằng làm như vậy
là chống đối họ, lập tức cho công an đến bao vây, giải tán đám cúng
và họ vẫn có quyền nói tự do tôn giáo là vậy. Phía tín đồ bảo vệ
truyền thống không đồng ý sự can thiệp quá sâu vào PGHH quyết giữ
lập trường của mình thì phía nhà nước ra tay trấn áp đánh đập, bắt
đi tù.
Từ sau
30/4/1975 tín đồ bảo vệ lễ cúng truyền thống vẫn làm như cha chú anh
mình từ nguyên thỉ đã bị quyền lực của cái gọi là giải phóng đất
nước đàn áp dữ dội, lớp bị đánh lớp bị vào tù và cũng có những
vị vì thấy mất tự do tôn giáo thà chết còn hơn điển hình như bà
Nguyễn thị Thu, Ông Trần văn Út đã nguyện đem thân làm đuốc dẫn đường
cho người sống. Đúng là có dẫn đường thật nên trải nhiều năm qua lớp
đi tù, lớp chết mà mãi mãi vẫn còn tín đồ tiếp tục thực hiện
hành lễ tôn giáo theo truyền thống. Nếu cứ thế nầy mãi thì tội ác
càng lúc càng nhiều, khó có thể hóa giải và tín đồ cho dù có bị
hành ác cỡ nào thì tôn giáo PGHH không thể bị diệt được.
Nhưng đau
đớn cho tình đồng bào chủng tộc, huynh đệ một nhà mà người ta đâu
có tranh giành quyền lực, không có ý định giành ngôi, người anh em
nầy chỉ đòi hỏi quyền tự do tôn giáo của người ta thôi mà đối sử khó
khăn với người ta chi vậy??? Sự đòi hỏi của người tín đồ không phải
với yêu sách nhà nước cho cái nầy cái nọ mà hãy trả lại những vì thuộc
về PGHH đã có trước năm 1975 mà nhà nước đã tịch thu. Hãy để sức
mạnh đó bảo vệ giang san xả tắc khi giặc ngoại xâm lấn bờ cõi. Trong
PGHH, thành phần đòi hỏi quyền tự do tôn giáo tôi đoan chắc không
người nào có tham vọng lên chánh quyền và nếu có rơi rớt chỉ một
vài người lộn vào mượn đạo tạo đời, khi biết ra cũng không ai trong
tín đồ ủng hộ. Đức Thầy có câu:
“Đừng ham
làm chức nắc nia
Ngày sau
như khóa không chì dân ôi!”
Để hỏi
thử, ống “khóa không chìa” còn dùng vào đâu được mà sợ? Đức Thầy
tỏ rõ thái độ vì đời vì đạo của Ngài để Ông thi sĩ Việt Châu biết
Ngài ra giáo đạo độ đời không phải chờ có ngày thụ hưởng:
“ Tăng sĩ
quyết chùa am bế cửa,
Tuốt gươm
vàng lên ngựa xông pha;
Đền xong
nợ nước thù nhà,
Thiền môn
trở gót Phật Đà Nam
Mô.”
khách ghé thăm |
Đức Thầy
tỏ rõ tâm tình của đấng giác ngộ, dùng đạo cứu đời, trong khi quốc
gia hữu sự cần phải “Chùa am bế cửa” để tham chánh, chừng nào nợ
nước thù nhà đã được giải quyết thì trở lại cửa thiền. Những câu
dẫn trên không có ý dạy ai nhưng tín đồ nhận biết tấm gương của Đức
Thầy là ánh đuốc soi đường, phải đi theo ánh đuốc và như thế sự tham
vọng về quyền chức quốc gia của những đồng đạo biến thái nầy sẽ
không đi tới đâu; nhà nước đừng quá lo sợ sanh ra đề cao cảnh giác
không nhằm, làm mất đi sự tương thân tương ái của nẽo đạo đường đời.
Nợ nước thù nhà không phải nhắm vào đồng bào trong nước mà là kẻ
ngoại nhân thống trị. Như chúng ta biết Đức Thầy tham chánh trong thời
kỳ Pháp thuộc, Ngài cùng với các tổ chức ái quốc yêu dân kết thành
mặt trận chống đoàn quân dị chủng. Lúc quân đội Nhựt đảo chánh
Pháp, những tên Việt gian, bè lũ bán nước buôn dân hết còn sự che
chỡ của mẩu quốc tất nhiên sẽ bị trả quả Đức Thầy còn ra lệnh
không nên trả thù họ và Ngài viết bài “Lời riêng cho bổn đạo” từ
Sài Gòn gởi về như sau:
không khí lễ tưng bừng |
“ Tôi ở
Sàigòn khi cuộc đảo chánh xảy ra, vẫn đoán biết sẽ có vài chuyện
chẳng hay trong quần chúng, lập tức gởi thơ về khuyên giải mọi người,
nhưng vì đường giao thông bất tiện mà thơ ấy đến rất chậm trễ, tôi
lấy làm chẳng vui mà thấy một vài người trong đạo và ngoài đời
nhận lấy cái danh từ của tôi mà làm một ít cử chỉ trả thù không
có xứng đáng với tấm lòng đạo đức từ bi; trước kia chúng nó hà
khắc ta, chúng nó đành; ngày nay ta hà khắc lại, sao đành. Vì lòng
chúng nó đầy sự hung tàn, còn lòng ta lại đầy nhân ái !
Nên kể từ
nay kẻ nào trong đạo còn làm điều gì không có mạng lịnh sẽ bị loại
ra khỏi đạo và giao nhà đương cuộc xử một cách gắt gao.”
Trích
chứng minh bao nhiêu đó cũng đũ biết người tín đồ PGHH không có mộng
tranh bá đồ vương, không ham quyền chức, và không trả thù trả oán với
người đồng bào chủng tộc. Xin ai đó đừng nghi ngờ mà suy bụng ta ra
bụng người làm cho tình đồng bào càng thêm rời rạc, xã hội rối
beng, nhân tâm phân tán.
Phà đưa đêm lễ |
Kính thưa
chư đồng đạo! Tôi lo sợ chuyện vậy, nên trong những ngày nầy huynh đệ đến
chơi tôi khuyên rán mà cầu nguyện cho kỳ lễ năm nay, bà con đi dự lễ
hay cúng lễ tại nhà đều được diễn ra suôn sẻ. Nguyện cầu Đức Thầy
sớm trở lại dìu dắt tín đồ vượt qua thách thức của thời kỳ pháp
nạn và thực hiện câu:“Một tay tá quốc an bang, Nước nhà vững đặt
hớn đàng hiển vinh”để tín đồ tu hành đi đến:
“Chừng ấy
mới tịnh vô nhứt vật,
Bụi hồng
trần rứt sạch cửa không.
Chuông linh
ngân tiếng đại đồng,
Ta Bà thế
giới sắc không một màu”.
Đã qua ngày
chánh cúng đại lễ, chưa nghe tin nơi nào, nhứt là những nơi được quan
tâm là nhạy cảm …, không khí lễ đỡ ngột hơn những năm về trước. Tôi
rất là mừng.
Sáng 19/5
– 23/6/ 2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét