NGUYỆN CẦU TRONG ĐÊM TRĂNG
Đêm nay rằm tháng 5 Bính Thân 2016,
chỉ còn không đầy ba hôm nữa đến ngày Đại Lễ Khai Sáng Đạo PHẬT
GIÁO HÒA HẢO lần thứ 78 (Tôi dùng theo lịch ta, sanh ra kể một). Bên
án thư nghèo nhìn qua song cửa ánh trăm rằm rãi sáng mạ vàng làm tôi
thích nôn. Buông viết ra sân. Mới đây mà trăng không phát sáng như lúc
tôi ngồi bên án thư nhìn ra, làm tôi chợt nhớ lời Thầy:
“ Trăng còn khi tỏ khi lu,
Cho nên phận lão viễn du đổi dời”.
Tôi tự nghĩ như vầy còn lâu lắm
Đức Thầy mới trở sao? Thì bầu Trời mây bay qua trăng sáng lại. Trăng
rằm nầy theo tôi, nó không giống như những trăng rằm khác, trăng nay
mang màu lễ đạo, có biểu cảm giáo lý thượng thừa, tôi chợt nghĩ
Đức Thầy cũng như trăng trên cao kia ban phát ánh sáng cho trần gian,
hàng triệu tín đồ: “đặng soi khắp cả dương trần, cho người trong tối
đặng lằn điển quang”. Quá cảm xúc, tôi nhìn lên trăng mà nguyện vái với
Đức Thầy:
Bạch Đức Thầy! Trước lúc xa vắng
tín đồ, Thầy có hứa “ít lâu ta cũng trở về, khuyên cùng bổn đạo
chớ hề lảng xao”. Tính từ năm 1947 đến nay 2016 đã bảy mươi năm, người
người trông đợi, từng lớp cụ già không thể kéo dài tuổi thọ đợi
đón rước Thầy về, họ cởi bỏ huyễn thân mà đi… Con cúi xin Đức Thầy
sớm trở lại.
Kính Bạch Đức Thầy! Ngài nói
“Thêm thời nầy thế kỷ hai mươi, cố xô sệp Thần (thánh) quyền cho hết.
Hiện nay là thế kỷ 21, sự xô sệp Thần quyền còn bạo tợn hơn hồi ở
thế kỷ trước. Tín đồ các tôn giáo nói chung, riêng PGHH bị nạn tai
dồn dập bởi phái vô thần không tin Trời Phật chẳng kể luật nhân quả
nghiêm minh. Con cúi xin Đức Thầy sớm trở lại dìu dắt chúng sanh
thoát khỏi bàn tay của nòi giống phá đạo hại đời.
Kính Bạch Đức Thầy! Như Ngài nói:
“Sau nhằm buổi phong trào tân tấn
Đua chen theo vật chất văn minh
Nên ít người khảo xét kệ kinh
Được dắt chúng hửu tình thoát
khổ”.
Nay phần đua chen vật chất văn minh
rất là nhiều, chẳng biết có đến kỳ chữ “SAU” của Ngài nói hay chưa
mà văn minh vật chất quá rộn rịp? Nó không chỉ rộn rịp ở chợ đời
mà ngay trong cửa đạo, thậm chí người có tu hành lâu năm rất dày công
khổ hạnh lạc đạo an bần cũng ứng lên đòi mua sắm cái nầy cái nọ,
ăn xài xa xí. Hồi chưa sắm thì ghiền kiếm tiền, sắm được rồi thì
ghiền của. Bị hai cái ghiền nó thúc còn giờ đâu mà khảo xét kệ
Kinh? còn giờ đâu cho dắt chúng hữu tình thoát khổ? Cúi nguyện Đức
Thầy dùng huyền diệu độ cho người tu ghiền đời thức tỉnh, không còn
ám ảnh bởi vật chất, gội rửa tục trần, lấy lại niềm tin Phật,
khảo xét kệ kinh mà tu đến rốt ráo.
Kính bạch Đức Thầy! Một số đồng
đạo của con sau này, PGHH rõ nét từ ý thức hệ của Ông Cha nhưng họ
làm khôn tập tành lai giống, ví dụ như người chết “tử thì táng”;
Đức Thầy cũng đã dùng kiểu mẩu đi đưa đám tang Ông Năm Hiệu, đâu có
vụ hoàn để lại niệm Phật tám tiếng đồng hồ mà giờ đây một số
không ít tín đồ đã tổ chức như thế. Nếu có ai thắc mắc nói: Đức
Thầy không có dạy điều nầy bạn đạo dựa vào đâu hành sự như thế? Họ
trả lời là học ở chư tổ chư sư. Con nghĩ, quy y PGHH là phải thực
hành theo lời dạy của Đức Thầy trước hết sau đó lồng vào chư tổ chư
sư nếu như phù hợp tính căn bản giáo lý, cớ đâu có chuyện quy y với
Ông nầy mà làm giống Ông khác? Cầu nguyện, hộ niệm Phật Di Đà cho
bệnh nhân hành giả là muốn cho người nầy vững vàng tâm trí đầy đủ
niềm tin được Phật rước sang Tịnh Độ. Con tin Đức Thầy nói không sai:
“Tìm Cực Lạc đầy rành đường ngõ”
Và:
“Đức Di Đà truyền mở đạo lành
Bởi vì Ngài thương sót chúng sanh
Ra sắc lệnh bảo ta truyền dạy”
Một người rành đường về Cực Lạc,
lại có sắc lệnh của Đức Phật A Di Đà sai đi công tác độ chúng mà
không tin, rất uổng... Người ngoài đạo không tin Đức Thầy rành đường
về Phật Quốc chẳng tiếc làm chi, kẻ ăn nằm trong đạo mà lại không
tin mới là hại lớn cho PGHH. Con tin Đức Thầy có cách “Nhiệm mầu phổ
độ âm thầm ai hay” như Ngài đã nói, cúi nguyện Đức Ngài dùng huyền
nhiệm âm thầm độ họ.
Kính bạch Đức Thầy! Hiện nay trong
vùng ảnh hưởng PGHH, việc hộ niệm cho người trước lúc lâm chung và
sau khi lâm chung đã trở thành phong trào ăn sâu vào lòng quần chúng,
con rất mừng nhưng bên cạnh sự việc cũng có chút lai căn, ví dụ lời
Thầy dạy “ CÁCH CẦU NGUYỆN CHO NGƯỜI CHẾT” là nguyện ở bàn Phật
đặt giữa nhà đọc bài … “Nhờ ơn Đức Phật từ bi cứu độ vong linh được
thoát chốn mê đồ, vãng sanh miền Cực Lạc”. Ngoài bàn Phật đặt giữa
nhà thì Đức Thầy dạy cách khác hơn “Trong lúc ở nhà hay trong lúc
đưa đám tang gì cũng vậy, nếu có tổ chức sắp hàng chắp tay niệm “
NAM MÔ TÂY PHƯƠNG CỰC LẠC THẾ GIỚI TAM THẬP LỤC VẠN ỨC, NHỨT THẬP
NHỨT VẠN CỮU THIÊN NGŨ BÁ ĐỒNG DANH ĐỒNG HIỆU ĐẠI TỪ ĐẠI BI TIẾP
DẪN VONG LINH A DI ĐÀ PHẬT”. Nhưng có một số đồng đạo hành động theo
kiểu “đón gió” bệnh nhân chưa chết thì đã đọc bài Tây Phương Tiếp
Dẫn, còn sau khi chết họ lại làm ngược ngạo, thay vì đọc bài tiếp
dẫn vong linh thì họ lại niệm lục tự Di Đà, cũng là học theo sách
vở của người khác. Đức Thầy bảo “Làm theo lời chỉ ngày rày gặp ta”
hoặc “Rán nghe lời dạy của Thầy, để chừng đến việc kiếm Thầy khó
ra”. Cúi nguyện Đức Thầy từ bi phóng quang thức tỉnh tín đồ nhẹ dạ
cả tin trở lại “làm theo lời chỉ” của Ngài.
Kính bạch Đức Thầy! Ngài dạy đạo
nhắm vào tại gia cư sĩ Học Phật tu nhân, không có chủ trương cất chùa
ngoài nhà, mỗi nhà có ngôi Tam bảo thì mỗi nhà là mỗi ngôi chùa
nhỏ, gần gủi nhất, muốn sám hối ăn năng thì khỏi phải tìm đâu xa,
đốt hương đèn lên ngôi Tam Bảo nguyện vái hành trì không thua người đi
tìm Phật ở chùa ngoài nhà. Nhưng gần đây trong đạo, người ta trương ra
cất chùa, đằng nầy cất được đằng kia thấy vậy quyên tiền cất theo.
Chùa nào cũng to tốn tiền sắm đất cất chùa lên đến hằng năm, mười
tỷ đồng. Dân xứ miền Tầy giờ còn nhiều nhà nghèo lắm, vách dừng
tróng lỏng cột chỏi ngả xiên mà gia chủ của nó mầng chạy gạo ăn
hằng bửa tiền đâu dư cất mới căn nhà. Những người nghèo bất hạnh
lại gặp lúc đau ốm thê lương, không có tiền đến bệnh viện chỉ cần
một mươi hai mươi triệu là cứu được mạng người nhưng trong nhà hết
cách, mong có ơn trên nào ghé mắt động lòng, nhưng người ta vô tình
không cứu để dùng tiền vào việc cất chùa. Đức Thầy có dạy mà họ
không nghe lời:
“ Khùng cả tiếng kêu dân ơi hỡi,
Hãy giúp cho kẻ khó mới nhằm.
Đến loạn ly khổ hạnh khỏi lâm,
Còn hơn đúc chuông đồng Phật Bự”.
Và:
“muốn cho dân hiểu đạo mầu,
Chớ đâu có muốn chùa lầu cho cao”.
Kính nguyện Đức Thầy dùng huyền
diệu thức tỉnh những tín đồ đặng thời đặng thế phô trương cất chùa,
hãy dùng đồng tiền quyên góp giúp đỡ cho những người lở đường đói
rách tàn tật, những người nghèo khổ bơ vơ. Cúi xin Đức Thầy chứng
minh.
vầng trăng tròn trịa hết mấy lần
khi tỏ khi lu, ngoài Trời đầy sương, đã lạnh còn gặp gió, ước chừng
ngồi một chút nữa là rét căm. Không chịu nổi tôi trở vào án thư mà
suy nghĩ đến chuyện quý đồng đạo quyên tiền cất chùa nói là nhằm
tuyên dương giáo Pháp PGHH. Hồi đó các Ông, cha, bác, chú đâu có cất
chùa mà cũng tuyên dương giáo Pháp mạnh mẽ hơn giờ. Trong khi người ta
đói đến quờ quạng mà còn lại nói pháp khiển trách, tại kiếp trước
không tu vô duyên với Phật nên kiếp nầy nghèo khổ. Than Ôi! Giữa lúc
cơn đói hoành hành người ta cần ăn no hơn là cần nghe pháp, cho ăn no
là thể hiện tấm lòng thương người với họ, cái cảnh nhà dột cột
xiêu, Phật Trời trên cao nhìn xuống còn động lòng thương hại, ai ra
giúp đỡ họ là làm vừa lòng Trời Phật và đó cũng là cách truyền
bá giáo lý hữu hiệu, là bài nói Pháp tuyệt vời về nẽo đạo từ bi.
Đừng có lợi dụng đang lúc người ta đói, đem Phật pháp lại nhồi nhét,
khó mà vô được, tôi nghĩ làm như lời dạy của Đức Thầy là chắc ăn
hơn:
“ Giúp người đó khó nhu mì,
Dạy nó tâm trì niệm Phật làm
ngay”
Câu trước đem thực hành trước, câu
sau thực hành sau, đừng xài lộn câu trước thành sau câu sau thành
trước để giống như người bệnh uống lộn thuốc.
Người nghèo không tu do vì phước
mỏng nghiệp dầy, đâu có đương nhiên kêu họ nghe pháp là được, phải
chăm sóc giùm cái nghèo của họ đi, chăm sóc một cách thật sự, để
họ biết người có đạo đức tu hành là vậy đó, họ cảm phục thì nói
họ sẽ nghe.
16/5 Bính Thân, nhằm 20/6/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét