TỈNH THỨC
Ngoài trời sương rơi, nhiệt độ xuống thấp, mới hơn
11 giờ đêm tý thôi thì lạnh đã áp vào
nhà. Có lẽ vì tôi say sưa một bài viết đành phụ phàng giờ giất, khuya đến không hay. Lạnh đã làm tôi chán ngồi sử dụng bàn phím, vội tắt computer. Hé cửa nhìn ra, cây Bồ-Đề
trước sân nhà dường cũng lạnh, rung lên tiếng lào xào, tôi bật
tắt bóng đèn lớn trước khi vào phòng ngủ. Căn phòng kín bít mà lạnh đã ve vản vào đây rồi, không cần mở máy quạt không khí vẫn
điều hòa, tôi bảo với lòng: không tốn điện vậy cũng hay, thôi ngủ đi cho
kịp.
Đã tập thói quen phải niệm Phật suốt cho đến khi ngủ thôi nhưng niệm
chưa biết được mấy câu, chợt đầu óc tôi tỉnh hẳng cơn ngủ khi vớ phải
hai câu Giảng của Đức Thầy “ Biết bao giờ gái trai tỉnh thức, trẻ cùng già đồng
hiểu Phật gia”. Tôi thầm bảo: Đức Thầy than …thôi
vậy mình thức nữa đi! Tức thì Chánh Niệm
đổi qua Chánh Tư Duy, khó ngủ rồi đây!
Nhớ lại những ngày đầu xuân 2017, một số em cháu trai
gái có đến tôi chúc tết, các em cháu không diện se sua nhưng sạch sẽ, đứa nào cũng mặc đồ Bà Ba phong tục,
gây biểu tượng tốt cho sự “Lánh Ta Bà cõi thế đua chen”được đề cập trong
quyển Sấm Thi Phật Giáo Hòa Hảo. Các cháu đã nói lên sự tỉnh thức của bản thân, còn ở cõi Ta bà nhưng sớm lách mình ra khỏi sự ru ngủ của đời văn vật. Lại cũng có trẻ cùng già đồng
đến tôi bày tỏ niềm vui vì đã quy đầu Phật Pháp khiến tôi nhớ thêm nhớ… phải rồi, Đức Thầy viết bài “Trao Lời cùng Ông Táo”có những câu nghe rất là thắm thía:
“Khuyên bá-tánh tầm Tiên rời tục,
Chỉ máy Trời bày tỏ việc về sau.
Gái cùng trai già trẻ bước vào,
Đường trí-huệ quy-y gìn đạo-pháp”.
Tính từ ngày Đức Thầy khai sáng đạo PGHH
và viết bài “Trao lời cùng Ông Táo”, nhờ Táo Thần tâu qua thượng đế,
miền Tây Nam nước Việt, “Gái cùng trai già trẻ bước vào, đường trí
huệ quy y gìn đạo Pháp”. Từ ấy trẻ già trai gái
phát tâm tu đến nay
rất nhiều mà giờ nhìn con số còn lại, chưa
tu không phải là ít. Tết nay tôi ra đường xem bà con trong xóm ảnh hưởng tết như thế nào, đi vô đi ra chừng khoảng vài chục căn
nhà mà thấy cái cảnh say sỉn, cờ bạc rậm hơn
các thứ vui chơi lành mạnh khác, khiến câu “biết bao
giờ gái trai tỉnh thức, trẻ cùng già đồng hiểu Phật gia”còn trong giai đoạn chờ đợi …
Đức Thầy dạy tu, nói về (sự) không mắt mỏ
lắm đâu, không nhứt thiết phải đem thân vào cửa thiền
môn tìm Phật, hãy tìm Phật tại nhà và tại lòng mình. Trong suốt quá trình tìm Phật tại nhà sẽ có ảnh
hưởng tốt cho những người thân yêu; cổ nhân có câu
“gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”, nếu người tu tại nhà mà hạnh
cách đầy đủ thì hạnh cách ấy sẽ sáng lên như ngọn đèn, những người
thân ở gần mình như gần đèn, sẽ có cơ hội đi cùng mình, tìm Phật như mình. Phật trong chùa hay Phật ở nhà đời cũng
như nhau qua chứng đắc Tam Thân Tứ Trí, sáu phép thần
thông, hành giả niệm Phật ở chùa
hay niệm Phật trong nhà đời cũng
theo một điểm chung là “Nhất tâm bất loạn”.
Lý thì như vậy, nhưng điều ta phải công nhận,
người tu niệm ở chùa am dễ hơn tu niệm trong nhà đời, vì nếu ở am thất vắng vẻ hành giả chỉ đối diện với chính
mình, dễ phản diện, phản giác sự tu, còn tu ở chùa đông người, có
nội qui giờ giất, mỗi người đều nêu cao tinh thần Lục Hòa tất nhiên
tránh các phiền phức. Ở nhà, kẻ tu người Không tu, cái cảnh trống đánh xuôi kèn thổi
ngược, bài bản lộn sà bần mãi đời nào mới nên tuồng. Đức Thầy có
câu “ Học đạo lý như đờn trúng điệu, hòa bản rồi thì cứ làm theo”
Tu gặp cảnh trống đánh xuôi kèn thổi ngược có hòa đâu mà “như đờn
trúng điệu”? Không tu nơi am tự vì hoàn cảnh chưa cho phép
trong khi ta còn nặng
nợ với quốc gia, đồng bào xã hội. Tu tại nhà đời cũng có cái hơn là ta được gần gủi cha mẹ, quê hương nghĩa xóm tình làng giúp đỡ nhau trong lúc cần thiết thì chúng ta phải
bị trả giá, khó tu cũng phải rán. Chẳng phải Đức Thầy đã dạy ta
như vầy sao:
“Hãy rán tu tâm dưỡng tánh lành,
Đừng cho ma nghiệp vọng tâm sanh.
Quay về cội phúc đường chơn đạo,
Phật-Pháp thiền-na dốc thực hành”.
Khó tu cũng rán tu để khích lệ trai gái trẻ già, chưa tu mà nhìn thấy sự tu được của ta là họ sẽ thích, bởi vì người tu đúng, tu được,
như hiện hửu chùm hoa đẹp cho người
ta yêu quí và muốn
mình đẹp đẽ như hoa, từ đó họ học kiểu làm hoa để trở thành hoa thật
sự. Người tu sửa mình đúng cách là đẹp lắm, hành giả chưa
sửa đúng hoàn toàn cũng đẹp hơn lúc chưa tu.
Kinh phật đã diễn tả
Đức Phật có ba mươi hai tướng tốt và tám mươi vẻ đẹp là thế.
Trạng thái “trần thế hờm bẻ hoa” nói
lên ý nghĩa có hoa rồi nhưng con số rất ít. Những người hiểu đạo trước hơn, thường hay trách những
người chưa tu là vô duyên với Phật. Tôi nghĩ họ
không phải vô duyên, có thể nói nhẹ một chút, họ thiếu
duyên. Rất tiếc, ta là người tu trước họ, hiểu biết hơn họ về nhân duyên nhưng ta lại không bù bổ gì cho họ đủ để họ quy đầu Phật Pháp sớm, họ
đeo đuổi mộng đời để cho ta phê bình, chỉ trích họ là kẻ vô minh rồi bỏ
qua trong khi chúng sanh vì vô minh đã làm động lòng từ bi của
Phật “Không thể ngồi yên nơi ngôi vị hưởng quả bồ-đề trường-thọ mà còn len lỏi
xuống hồng-trần đặng chịu cảnh chê khen”.
Ngài dạy tu và khuyên người
tu trước hãy giúp đỡ kẻ tu sau bằng đề ra công tác truyền
bá kinh lành với hai mô hình: Ban
nghiên cứu đạo
Phật, Ban Huấn luyện và truyền bá đạo Phật. Các vị đi làm công tác nầy
phải nêu cao tinh thần hoằng pháp lợi sanh và trách nhiệm
với Thầy Tổ về căn bản là “Trau thân gìn đạo” và “truyền bá kinh lành”, nếu căn bản trau thân gìn đạo không có hoặc có rất ít, chưa là “miếng hoa thơm” đi mời mọc người ta xem hoa, ai mà chịu
chứ!
Thầy giáo dạy học trò, có nhiều học
trò tối dạ, cuối học kỳ không lên lớp Thầy giáo chỉ biết
than và đổ lỗi em nầy em kia học dở mà không nghĩ
mình cũng có một phần
trách nhiệm về sự học dở của em học trò, không đủ
trình độ khai thị đứa mê. Làng nào giờ cũng có trường học,
thầy cô giáo dạy ở trường nào cũng căn
cứ vào tài liệu
giáo khoa của bộ giáo dục thế nhưng có trường học
sinh thi tốt nghiệp số đậu rất thấp, có trường khá cao vậy ta nói là hên xui sao? Đó chẳng phải do thầy cô giáo của từng trường sao…
Đến đây tôi hay mình buồn ngủ, lẹ làng thay đổi chánh tư duy qua chánh niệm giữ thói quen niệm Phật trước khi ngủ.
25/2/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét