TRÍCH TẬP
TÌM DẤU CHÂN XƯA và CHUYỆN BÊN THẦY
Đã
đọc biết về chuyện “Sấu Thần” của Ông Vương Kim, con Sấu có 5 dò đề cập trong
“Đời Thượng Nguơn”, từ nơi con Sấu có 5 dò sau nầy người ta còn gọi con Sấu ấy
là 5 Chèo. Nhưng viết quyển Sấm Giảng “Khuyên Người Đời Tu Niệm” Đức Thầy không
gọi tên 5 Chèo hay Sấu Thần mà nói chung chung là “Nghiệt Thú”. Tên Ông 5 Chèo
hay Sấu Thần, tưởng đã phát sinh từ Bửu Sơn Kỳ Hương với tích Ông Đình Tây nuôi
Sấu và Phật Giáo Hòa Hảo vén màn huyền diệu:
“Chừng
ấy nổi dậy phong ba,
Có
con nghiệt thú nuốt mà người hung.
Đến
chừng thú ấy phục tùng,
Bá
gia mới biết người khùng là ai.”
Thế
nhưng mới đây tôi may mắn đọc được quyển sách mỏng, nhàn đề: “ Tìm Dấu Người Xưa và Chu yên
Bên Thầy” của tác giả Thanh Tâm, mới hay
sự tích Sấu Thần nói trên là lời tiên tri trong Sấm Trạng Trình, và là câu
chuyện Đức Thầy nói với Ông Hương Quản Diệp. Tôi xin giới thiệu cùng bạn đọc.
SẤU THẦN
Một buổi sáng đẹp trời, ánh sáng ban
mai tỏa xuống sưởi ấm vạn vật, sau một đêm tối lạnh lùng. Đức Thầy đi xe đạp từ
Tổ Đình xuống đường hồ. Đức Thầy ghé nhà ông Bảy, rủ đi Mỹ Hội Đông.
Ông Bảy mời Đức Thầy dùng cơm, Đức Thầy
bảo dùng cơm rồi nên Thầy ngồi chờ. Đức Thầy hỏi:
-
Hương
Quản có cuốn Sấm Trạng Trình không? Đưa cho Thầy mượn.
Ông Bảy mở tủ lấy quyển Sấm Trạng Trình
cung kính đưa cho Thầy.
Sau khi dùng cơm xong, ông Bảy dắt xe ra
thì Đức Thầy kêu ông bảo:
-
Trong
Sấm Trạng Trình có câu:
“Thủy trầm nhỉ bất kinh
Ký mã xu dương tẩu”.
Hương quản có hiểu không?
Ông Bảy liền thưa:
-
Bạch
Thầy! Sấm Trạng Trình khó hiểu quá! Nhờ Thầy giải nghĩa hai câu Sấm đó?
Đức Thầy xếp quyển sách lại rồi giảng
giải:
-
“Thủy
trầm nhỉ bất kinh” là con sấu Thần trầm mình dưới sông. Khi có tiếng Sẩm nổ
thấu vào tai khiến giật mình thức giất. Sấu chuyển mình làm sụp đất rồi trườn
lên bắt người ta ăn thịt. Mỗi lần ăn 500 người, máu đỏ cả sông.
“Ký mã xu dương tẩu” là người tuổi mùi thâu phục con sấu Thần và
nó biến thành con long mã. Người đó cỡi nó bay đi cứu an bá tánh.
Đức Thầy đưa quyển Sấm Trạng lại cho
ông Bảy. Sau đó Đức Thầy và Ông Bảy lên đường. Đi một đoạn đường xa mới đến bến
đò qua sông Vàm Nao.
Xuống đò sang Mỹ Hội Đông, ông Bảy ngắm
nhìn cảnh vật. Con sông Vàm Nao vào tháng giêng nước chảy êm đềm. Mấy đám lục
bình rải rác trôi theo dòng. Ông Bảy nhớ lại lời Đức Thầy đã nói mà thấy khiếp
sợ con Sấu Thần đang nằm ngủ dưới đáy sông. Có điều nó chỉ ăn thịt những người
hung ác, như lời Đức Thầy cho biết:
“Con sông nước chảy vòng cầu,
Ngày sau có việc thảm sầu thiết tha.
Chừng ấy nổi dậy phong ba,
Có con nghiệt thú nuốt mà người hung.
Đến chừng thú ấy phục tùng,
Bá gia mới biết người khùng là ai.”
25/12/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét