LỄ TANG
ÔNG TRƯƠNG LONG
Ông Trương Kim Long, tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo
nguyên quán xã Hội An Đông, huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp (rạch Cái Tàu Thường
xuôi vào ước độ hai ngàn mét). Trong giới đấu tranh đòi hỏi quyền tự do tôn
giáo PGHH thường gọi tên ông là Bảy Long và người ta hay nhắc nhở nhau nghe về
những chuyện ông tánh tình cương trực, thẳng thắng và bạo miệng. Khi bị đàn áp
quyền tự do tôn giáo ông dám trực diện ăn to nói lớn trước công an, không chỉ
là việc của riêng mình, nghe tin đồng đạo ở đâu bị đàn áp là lòng như lửa đốt
muốn nhảy vào can thiệp. Bởi thế, phía nhà cầm quyền quan tâm rình rập đánh
động điều nọ điều kia không để ông yên, lâu lâu thì gởi giấy mời ông đến văn
phòng công an để điều tra xét hỏi những mối liên quan với đồng đạo có tiếng tăm
trong làng đấu tranh quyền tự do tôn giáo, hoặc buột tội nầy, gài tội nọ cho
ông sợ đặng chừa chừa. Nhiều lần bị gài tội lợi dụng quyền tự do tôn giáo nhà
cầm quyền phát lệnh xử phạt hành chánh và cũng lắm lần ông bị đánh mang nội
thương, dù sau những lần bị đánh, thân nhân của ông cũng chở ông đi thang thuốc,
nhưng tuổi ngày già thêm, sức khõe như bị xuống cấp đáng ngại, vài năm trở lại
đây ông bị bệnh hoạn triền miên.
Nhớ lại chuyện của ông, cách độ bốn hay năm năm lại
đây thôi, một buổi chiều tôi công phu xong, ước khoảng 8 giờ tối, tôi định lật
mấy quyển tự điển tra một ít từ chưa thông thoán bổng bên ngoài có tiếng gỏ
cửa, tôi vội lại nhưng ngại không dám mở e có chuyện không lành. Vì chưa xác
định tiếng của nên tôi chần chờ. Lại nghe kêu nữa bằng cái giọng yếu ớt, tôi
hỏi ai kêu hãy nói rõ họ tên hoặc mục đích đến đây giờ nầy là gì.
Dạ tôi là Bảy Long đến cùng Năm Mãnh.
Tuy lạc giọng, yếu ớt nhưng tôi chắc là hai vị ấy.
Vừa mở cửa, nhờ ánh sáng từ bóng đèn trong nhà phản chiếu, tôi hốt hoản khi
nhìn thấy hai ông Trương Kim Long, Tô văn Mãnh mặt sưng và tươm máu trên tráng
vết thương nứt nẻ mà thời gian chưa kịp xóa nhòa dấu tích. Tôi hỏi gì sao bị
thương thế nầy? Tô văn Mãnh nói: chúng tôi đi đám cúng giỗ ở nhà chú Út Trung,
vì đường xa phải đi trước một buổi chiều cho kịp sáng mai dự đám, nghe thuyết
trình giáo lý PGHH. Chiều đến, chúng tôi thấy công an xã Phước Hưng bày trận,
phối hợp với cảnh sát giao thông, tớp thì xông vào chận bắt người, tớp khác lại
bắt xe, hai chúng tôi đứng gần đó thấy phát tức hết chịu được, buộc miệng la
lên: Công an sao lại đàn áp tôn giáo, nhà nước của mấy chú đã đề trong hiến
Pháp cho nhân dân có quyền tự do tôn giáo. Trên cho mà dưới bắt, các chú làm
vậy là vi phạm pháp luật; đâu thể có cái kiểu người đại diện cho pháp luật lại
phạm luật với những công dân bình thường trong khi yêu cầu của họ chỉ là đi dự
đám giỗ và nghe thuyết giảng đạo lý.
Không để nói nhiều, chúng hai ba tên vẻ mặt hầm hầm
xông tới đánh anh em tôi đến nông nổi nầy.
Cho dù có gặp
khó khăn về tự do tôn giáo, ông
Bảy Long cương quyết không chùng bước thi triển lòng gan dạ sắt bảo vệ tự do
tôn giáo. Những lúc gặp rắc rối bởi cường quyền ông thường đọc bài “Hiến Thân
Sãi Khó” của Đức Thầy để tự an ủi lòng:
”Phận tớ xác phàm tớ sẽ dưng,
Cúng dường cho Phật, Phật đành ưng.
Dù cho phải chịu ngàn cay đắng,
Cũng nguyện đạo mầu sẽ chấn hưng.”
Hôm ông bị đánh thương tích nặng phải nghỉ đêm ở
nhà tôi, sáng lại tôi đi mua Trật Đả Hoàn về cho nhị vị anh hùng nầy dùng để
chế ngự, khắc phục hậu quả nội thương. Mặc dầu lưng ngực còn đau nhói khi phải
nói chuyện nhưng Ông Trương Kim Long vẫn muốn tâm sự với tôi, ông đọc lên hai
câu giảng của Đức Thầy “ Đạo diệu mầu gặp lúc truân chuyên, phận môn đệ phải lo
vun quén” rồi tự mình dẫn giải: Tình cảnh của đạo Thầy hiện nay đã quá mức
truân chuyên, mặc kệ nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đề trong bộ
luật có tự do tôn giáo cho nhân dân, ta hãy nhìn hành động của họ sẽ tốt hơn
không nhìn mà chỉ tin lời họ nói. Tự do tôn giáo cái kiểu gì mà đương quyền ra lệnh tịch thu hết các cơ sở của tôn
giáo, giáo lý bị cắt xén, chức sắc trong đạo không được tín đồ bầu chọn, họ đưa
đảng viên hoặc những người có thân thế với nhà nước vào các chức vụ điều hành,
đề ra cái gọi là giáo lý viên mới được đi giảng thuyết, ai không phải là giáo
lý viên thì cứ mà im miệng cho.
Đại cuộc dựng bảng Tổ Đình PGHH hai lần, lần đầu
vào ngày mùng 9 tháng 11 không thành công, cách mười hôm sau, 19 tháng 11 năm
Kỷ Mão 1999 tái dựng bảng Tổ Đình, Ông Trương Kim Long đến cùng chư đồng đạo kề
vai sát cánh công việc, tất cả đều bị công an huyện Phú Tân tấn công đánh phá,
nhiều vị bị thương tích không được đem đi cứu chửa, Ông Trương Kim Long bị đánh
khá nặng đòn, thở hổn hển… những tín đồ
ưu tú vì sự nghiệp PGHH đòi hỏi và bảo vệ cương vị Tổ Đình, hôm đó, đều bị cường
quyền đưa hết vào nhà giam.
Trương Kim Long và chư huynh đệ làm phản ảnh trung
thực cái gọi là tự do tôn giáo của nhà cầm quyền Việt Nam nên được tổ chức PHONG TRÀO YỂM TRỢ TỰ DO
TÔN GIÁO và NHÂN QUYỀN tặng giải thưởng, vinh danh người có công “đã góp sức
cùng đồng bào trong cuộc bảo vệ nhân quyền và bất đồng chính kiến với nhà cầm
quyền cộng sản Việt Nam”.
Bệnh chứng nội thương không trị khỏi, lâu ngày trở
nên trầm trọng. Ngày mùng năm tháng mười một năm Mậu Tuất – 11 tháng 12, 2018
Trương Kim Long từ giả cõi đời hưởng thọ 63 tuổi. Gia quyến hợp cùng bà con
láng diềng và chư đồng đạo, nhứt là những chiến hửu đã cùng ông đấu tranh đòi
hỏi quyền tự do tôn giáo, đồng đến thắp nhang nguyện cầu các đấng thiêng liêng
tiếp dẫn vong linh ông về miền Phật cảnh. Trong khoảng thời gian cử hành tang
lễ, người hướng dẫn chương trình có phát sơ về công trạng, sự nghiệp vì đạo vì
Thầy của ông, đặc biệt có hai điếu văn, một của người thiếu niên ước chừng chưa
đầy hai mươi tuổi, Nguyễn năn Nhựt và một nữa của cụ Nguyễn văn Địch (sáu Địch)
người chủ sự hai lần dựng bảng Tổ Đình hồi năm 1999. Cả hai bài điếu văn ai
nghe qua đều ngậm ngùi thương cảm.
13/12/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét