GHI ƠN
Quý thay tinh thần tương trợ của chư đồng đạo! Tôi
gặp khó mà tới lúc nhà dột cột xiêu, đã trồng hai đợt cải sà lách đặng có tiền
lợp sửa nhà nhưng lần nào, người ta bán thì giá mười sáu mười bảy ngàn đồng một
ký, sau mười ngày tới mình bán giá chỉ ba ngàn đồng mà lái còn hơi gượng gạo
nói là mua giúp chứ hàng nầy giờ ế ẩm. Rẻ xuống tận cùng, các nhà rẩy ở đây,
nếu như cải sà lách, dưới mức giá ba ngàn là bỏ lứa, người ta không nở để tôi
bỏ của, bỏ công đành mua ủng hộ. Đã hai lần sụt giá như vậy làm bé đi niềm hy
vọng lợp sửa nhà. Trông cho qua hết mùa mưa mà mưa cứ kéo dài thời hạn, mỗi lần
mưa, bất cứ đêm hay ngày, ngủ cũng phải thức dậy để lấy thau hứng nước những
chỗ thiếc mục séc.
Không thể chờ đợi được nữa, tôi tìm người thiện tâm,
có đồng tiền rảnh, tạm mượn đặng lo làm gấp cái nhà. Ông bà ta nói, có an cư
thì mới lạc nghiệp, chỗ ở không an, mọi khả năng sáng tạo khác e bị ức hiếp, sẽ
hạn chế.
Huệ Thọ hay được tin nầy gọi điện đến hứa giúp,
không phải cho mượn mà là làm từ thiện trọn gói. Tôi nói với Huệ Thọ rằng: Thật
ngại quá đi, tôi còn chút sức khõe, làm lụn được, có khả năng hoàn trả chỉ mau
hay lâu thôi, vì thế tôi muốn mượn chứ không thọ xin. Hềm vì lúc trồng trọt
không thuận lợi, chừng rẩy được mùa sẽ trả lại để quý huynh đệ làm từ thiện nơi
khác.
Huệ Thọ nói: Huynh đừng ngại, việc cất nhà từ thiện
của chúng tôi đôi khi phải đến những nơi thật xa để làm mà chủ gia đình lại là
người trước đây đối với mình chưa từng quen biết, chỉ qua lời giới thiệu của
người khác chúng tôi đến làm còn không nệ công sức, huống huynh là người tôi đã
quen lâu, rõ thông qua tình đạo giữ hạnh độc thân tu niệm, chỗ nầy còn không
mau mau ra tay được sao? Giờ tuổi huynh đã xế chiều, sức lực đâu còn mà ở đòi
đợi trồng trọt trúng mùa nữa, vất vả lắm. Một người tu hành từ tuổi đầu xanh,
nay dường gần thất thập, huynh rất xứng đáng đễ chúng tôi lợp sửa thay, còn
nữa, chỗ chúng tôi, nghe tin việc nhà của huynh gặp khó, nhiều anh em cảm động
lắm muốn đến giúp sức, hãy cho chúng tôi có cơ hội đó nha!
Sau vài hôm nói nhau trên điện thoại, Huệ Thọ đã
cùng một số anh em, cởi xe bốn bánh, đi từ huyện Ô Môn đến tôi, xem từng phần
của căn nhà và hỏi mượn giấy viết đặng ghi, Huệ Thọ nói: bộ đòn tay nầy bé quá
cần nên thay to, bộ ván lót nầy mỏng manh, đi nhún nhảy lắm cũng cần thay; bên
máy cháy, đòn tay làm bằng cây tầm vông có chỗ đã rệu bấy đáng lẽ phải được
thay lâu rồi mới phải. Tôi nói: Mầm, ván lót, bộ đòn tay nhà chính cũng như bên
phía chái, hồi đó cất nhà quá gấp gáp không thể chờ lâu hơn đặng có làm ra
tiền. Khi tôi đi tù về, ở tạm nhà của em trai út, công an đến tôi hằng ngày,
lớp vào nhà lớp ở rải rát ngoài đường, trong xóm, mặc dù họ không nặng nhẹ, ức
hiếp tôi nhưng thấy họ đến nhà hay biết họ vẩn vơ ngoài đường, trong xóm để
theo dõi một tên tù trả xong án phạt về, tôi cảm thấy thật khó chịu nhưng sự
khó chịu ấy gượng được. Không lâu sau, lãnh sự quán Hoa kỳ đến thăm tôi thì từ
đó về sau tình hình an ninh của công an đối với tôi trở nên nghiêm trọng, thắc
chặc vồng vây, tôi không đi đâu được mà người đến thăm tôi lại sợ sệt, ngại
ngùng. Tôi thấy bầu không khí không lành, nhứt là nghĩ đến sự ảnh hưởng của tôi
về em trai tôi, một nông dân cứ mỗi ngày đi trồng trọt về nghe thấy công an đến
nhà ve vản, tôi biết không phải là điều tốt đối với nó. Tôi muốn ra khỏi đây
sớm hơn nhưng giờ có còn nhà đâu nữa mà ở, năm 1992 nhà cầm quyền cộng sản Việt
Nam ,
phó công an xã Huỳnh văn Biển (sáu Biển) tự cho nhà của tôi là am cốc trá hình
để tuyên truyền giảng đạo trái phép, họ buộc tôi ký dở nhà, tôi không chịu theo
sự phán quyết của Biển, họ cho lực lượng làng lính đem ghe tàu đến dở nhà của
tôi và chở đi… từ đó, tôi bắt đầu đấu tranh đòi hỏi quyền tự do tôn giáo Phật
Giáo Hòa Hảo, gởi thông tin qua làn sóng Chân Trời Mới, nhà cầm quyền cộng sản
Việt Nam bắt điều tra tôi, sau cùng phát cho tôi cái tội danh” Tuyên Truyền
Chống Chế Độ Xã Hội Chủ Nghĩa”, án phạt 8 năm. Thi hành án ở trại giam Z30 A và
chung đủ mức án tòa kêu.
Hôm đi tù về thì nửa tháng sau, chú bảy Bùi văn
Ưởng có đến thăm tôi trong lúc trời chưa sáng, trao qua tay tôi hai trăm Mỹ
Kim, nói rằng, của bà con tốt bụng nào đó mà giờ lâu quá tôi quên tên, từ Hoa
Kỳ gởi cho. Có số tiền nầy, may quá! Tôi liền nói với những anh em ruột thịt
của mình sẽ vô trong đồng cất nhà ở riêng. Anh ba tôi đồng ý và ủng hộ, liền
khép hộc đổ cho tôi một bộ cột bê tông cao chân, đến trại cây hỏi mua loại
không nằm trong quy cách, thứ dạc ra giá rẻ, đem về tận dụng, chấp vá, nhờ nó
là thau lao mà tuổi thọ cầm cự đến ngày nay.
Đo hết các khoảng cần lợp sửa đoàn Huệ Thọ kiếu về,
qua hôm sau gọi báo điện cho tôi hay vào ngày 20 tháng 10 Mậu Tuất 2018 sẽ cùng
với các thiện nguyện chở cây, thiết, các cái, từ Ô Môn đến lợp sửa nhà giùm, lòng
tôi cảm nghe mừng mừng lo lo. Nhờ sự hưởng ứng của các đồng đạo quen thân, nhất
là Võ văn Bửu đã huy động được một lực lượng công nhân thiện nguyện có cả ba
tỉnh: An Giang, Cần Thơ, Đồng Tháp trên dưới ba mươi người ồ ạc làm việc trong
lúc đài phát thanh, đài truyền hình cập nhật hằng giờ báo bão, rằng bão dữ đang
từ Sài Gòn di chuyển rất là cường độ vào khu vực miền tây. Khoảng trưa ngày 19
có một đồng đạo gọi điện hỏi tôi, các đài thông báo về bão như vậy ta có nên
dời lại ngày khác hãy lợp sửa nhà không? Tôi trả lời: Ăn thua là đội quân của
Huệ Thọ dẫn đầu công việc, quý vị ấy chưa bàn chuyện dời ngày thì ta cứ an tâm tiến
hành thôi. Còn riêng tôi, tôi nghĩ là không sao đâu, vùng mình là địa linh, có
thiên thời, địa lợi, nhơn hòa, trên có Trời bảo hộ, dưới có đất lành, người
lành đang làm việc lành, bão mà có tới cũng không mạnh lắm. Huệ Thọ đến với một
chiếc xe tải chở cây, thiết và chiếc xe khác chở công thợ, họ đều là thợ giỏi,
tích cực với công việc, ngay cả hai chú em tài xế cũng khá bén nhạy công tác từ
thiện nầy.
Kết quả như mong muốn, từ ngày 19 đến suốt ngày 20,
bầu trời không một chút nắng, gió lúc nhẹ, lúc gay gắt nhưng mưa chỉ lất phất
từng chập, vừa đủ ước lạnh là ngưng mưa, gió nhẹ lại. Do sự quyết tâm của chư
thiện huynh đệ từ xa đến, cố làm một ngày cho xong nên lạnh ước là lạnh ước mà
mần thì cứ mần. Nhờ tất cả quý thiện nguyện tích cực công việc, mưa đến không
chạy tránh, gió lùa mặc kệ, cứ mà thay cũ đổi mới, kéo cây lên đặt thiết xuống
đóng đinh, bốn giờ chiều cùng ngày căn nhà của tôi hoàn toàn mang mào áo mới.
Trước khi chư thiện huynh đệ ra về tôi bày tỏ lòng
biết ơn của tôi với quý vị, chúc tất cả sức khõe và may mắn.
28/11/2018